BA CON GÀ MÁI PHÁP - Trang 12

một gã suốt ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời, một gã chỉ trông đợi
chị làm việc cho tới chết bên cạnh hắn.”

“Nhưng mà-” Sabrina hết nhìn chị họ rồi nhìn Brinna với một cái cau

mày lo lắng. “Thế thì, có thể chị chỉ đơn giản là ra ngoài gặp gỡ và tìm hiểu
về anh ấy cho tới khi chị tìm ra một kế hoạch để hủy đám cưới? Tại sao chị
lại phải cần cô gái thế chỗ cho chị?”

“Bởi vì điều đó sẽ giúp chị có thêm nhiều thời gian để suy nghĩ. Bên

cạnh đó, tại sao chị phải chịu đựng lời tán tỉnh của một gã quê mùa thậm
chí chẳng biết thế nào là thanh tao, phong nhã chứ? Cứ để hắn tán tỉnh cô
hầu. Những lời lẽ tồi tàn và kiểu cách ngu dốt của hắm sẽ không nghi ngờ
gì là quyến rũ được cô ta đằng sau những ý định thô kệch cô ta có thể trải
qua cả ngày như một nông nô.”

“Em là một phụ nữ tự do,” Brinna nói đầy tự trọng. Nhưng chẳng có ai

nghe, thậm chí là quan tâm tới điều mà nàng vừa nói, khi Sabrina cáu kỉnh,
đôi mắt cô nhíu lại nhìn Joan.

“Em chưa bao giờ nghe thấy ai gọi Thurleah là một gã quê kệch hay

cư xử của anh ấy là tồi cả,” Sabrina đính chính.

“Em không ư?” Joan đột nhiên lườm cô em họ. “Tốt thôi, chẳng có

chuyện gì hết. Ai đó đã thấy, và cô hầu này có thể cứu chị khỏi tất cả bằng
cách thế chỗ chị.”

“Không. Cô ta không thể,” Sabrina thẳng thừng. “Sẽ không như thế.

Trong khi chị đơn giản là đứng nhìn, chị có thể không nhận ra. Cô ấy cao
hơn chị một hoặc hai inch đấy.”

“Em đúng, tất nhiên rồi. Nếu Cha ở đây chị có thể chẳng bao giờ dám

thử, nhưng may mắn sau ông cảm thấy không khỏe và đã nghỉ lại ở tu viện.
Vì không có ai ở đây từng thấy chị trước đó ngoại trừ Lord Menton trong
chuyến đi này, và rồi chị đã choàng áo kín mít, đội cả mũ áo để giữ ấm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.