BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 109

Mấy vị đại hiệp Vô Nhai Môn cười hi hi ha ha rời đi, hai mỹ nữ Viễn

Sơn phái và đạo trưởng Võ Đang cũng nói chúc mừng rồi giải tán. Trong
sân chỉ còn mấy sư huynh đưa mắt nhìn nhau, nhìn sư phụ, ta, và Giang
Thần.

Sư phụ nghiến răng nghiến lợi nói với ta và Giang Thần: “Hai đứa đi

vào cho ta.” Lần đầu tiên ta thấy sư phụ giận dữ, rất tuấn tú, rất rung động.

Ta sững sờ đi theo sư phụ vào phòng, sư phụ đóng sập cửa, tiếng rầm

làm ta sực tỉnh, ta kéo tay áo sư phụ nức nở nói: “Sư phụ, vừa rồi người nói
gì? Con hứa hôn với Giang Thần lúc nào?”

Sư phụ nghiến răng nghiến lợi: “Nhị vị hai người, ngoài thành thân…

còn cách khác sao?”

Ta vội la lên: “Sư phụ, con chưa làm gì.”

Sư phụ phẫn nộ nhìn ta: “Vân Mạt nữ hiệp, ban ngày ban mặt một

người đàn ông bằng xương bằng thịt đi ra từ phòng con, quần áo không
chỉnh, dáng vẻ mê người, ngoài trượng phu của con còn có thể là ai khác?
Nếu con còn muốn sau này ngẩng đầu làm người trong chốn giang hồ,
ngoài nhanh chóng kết hôn cùng Giang Thần, không còn biện pháp thứ
hai.”

Ta nhìn qua vai sư phụ về phía Giang Thần, hắn đang tỏ vẻ vô tội và

kinh ngạc, như thể bản thân cũng chỉ là nạn nhân, định đồng bệnh tương
liên với ta, cùng an ủi lẫn nhau.

Ta nghiến răng nói: “Giang Thần, có phải huynh muốn hại chết ta?”

Nếu như có thể, ta hận không thể mỗi chữ phi tới một con dao găm, đâm
hắn thành hàng nghìn lỗ thủng.

Hắn ra vẻ ấm ức: “Tiểu Mạt, vừa rồi ta thấy muội không chịu cho bọn

họ đi vào, đoán là trong phòng muội có bí mật không thể cho ai biết, vì vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.