BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 167

Tòa ngang dãy dọc, điêu khắc tinh xảo, khí thế quý phái. Dưới hành

lang trồng những giống hoa lạ, hương thơm nức mũi. Quy Vân sơn trang
này ta thấy còn khí thế tinh xảo hơn cả Sơn Âm biệt viện của Viễn Chiếu
đại sư, chỉ lấy danh sơn trang thật là thiệt thòi.

Sau hành lang dài là chín bậc thang bằng bạch ngọc dẫn vào phòng

khách, lộng lẫy huy hoàng đến ngỡ ngàng.

Trên ghế tử đàn chính giữa phòng khách là một phụ nhân trung niên

đang ngồi, mi mục như họa, quý phái hơn người. Ta nhất thời cảm thấy
những gì huy hoàng lộng lẫy vừa thấy cũng không bằng sự quý phái ở
người phụ nữ này. Ta không thể nói rõ ra lời, chỉ biết là nhìn bà ấy thấy nhẹ
nhõm như gió xuân.

Chắc bà là Thích phu nhân – nữ chủ nhân của Quy Vân sơn trang. Ta

nghe danh từ lâu, không ngờ có ngày được gặp mặt, lại còn với thân phận
con dâu, thật là nhân sinh như giấc mộng, thế sự khó lường.

Nhìn kỹ lại, tướng mạo Giang Thần giống bà đến tám phần. Hai phần

kiệt ngạo phong lưu còn lại chắc là di truyền từ cha hắn.

Ngoài Thích phu nhân, trong phòng còn mấy nha hoàn, vừa thấy ta đi

vào, hơn chục ánh mặt đồng loạt chĩa vào ta, có thể so với Bạo Vũ Lê Hoa
Châm bằng ánh mắt của Giang Thần.

Ta thấy thế liền có chút khẩn trương.

Giang Thần kéo ta cười hì hì thi lễ.

“Mẫu thân, đây là tiểu Mạt.”

Thích phu nhân cười: “Tiểu Mạt, qua đây cho ta nhìn kĩ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.