BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 180

Thích phu nhân cười vỗ vai Giang Thần: “Ngốc quá, thông minh của

con để đi đâu hết? Lời nên nói thì không nói, lời không nên lại nói lung
tung. Haizzz, đúng là, quan tâm tất loạn.”

Giang Thần vuốt mũi, cười hì hì.

Thích phu nhân nhìn ta, cười nói: “Tiểu Mạt, Thần nhi ăn nói vụng về,

con tha thứ cho nó.”

Hắn mà ngốc? Ta kinh ngạc nhìn Thích phu nhân, người làm mẹ quả

nhiên bao che khuyết điểm.

Dường như Thích phu nhân nhìn ra ta không tin, lại nói: “Lời không

cốt ở ít nhiều mà quan trọng là phù hợp. Có thể khắc sâu vào tâm khảm thì
dù chỉ là một chữ cũng đáng giá, theo ta thấy, sợ là mấy năm nay Thần nhi
không nói được mấy câu khiến con cảm động.”

Ta giật mình, Giang Thần cúi đầu không nói, dường như có điều phải

nghĩ ngợi.

Thích phu nhân kéo tay ta, dịu dàng nói: “Nào, ăn sáng cùng ta.”

“Phu nhân, bốn vị cô nương Mai Lan Cúc Trúc, là quý phủ mua về từ

nhỏ sao?”

“Đúng vậy, ta mua từ gánh hát, bốn nha đầu đó là nha hoàn xuất sắc

nhất Quy Vân sơn trang, con có hài lòng không?”

Căn bản ta không cần nha hoàn, trên danh nghĩa Tiểu Hà Bao là nha

hoàn của ta, thật ra ta không hề coi cô bé là tôi tớ, mà coi cô bé như muội
muội.

“Dạ, phu nhân, văn tự bán thân có thể đưa cho cháu được không ạ?”

“Tất nhiên là được, Tiểu Bội, bảo Lưu mama qua đây một chuyến.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.