BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 225

“Tiểu Mạt, tim ai chẳng là máu thịt, trước giờ ta vui vẻ nói cười, vì thế

muội tưởng tim ta bằng sỏi đá, không biết đau sao?”

“Từ khi ta đến Tiêu Dao môn, gặp muội liền phải lòng, lúc ấy còn trẻ,

không biết thế nào là thích.”

“Sau này, ta dần dần sáng tỏ tình cảm bản thân, lại lo làm muội sợ.

Chân tình dấu dưới thái độ cười cợt, nửa thật nửa giả, tranh tối tranh sáng.
Muội không hiểu thật hay giả vờ không hiểu ta không quan tâm. Muội giả
bộ hồ đồ, vậy ta cũng giả bộ hồ đồ cùng muội.”

“Thời gian thấm thoắt, cuối cùng ta đã chờ được đến hôm nay. Muội

cho là ta không biết tâm tư của muội sao? Mẫu thân còn nhìn ra huống chi
là ta? Muội không nói, vì thế ta không đề cập đến.”

Ta cứng người, không nhấc nổi chân, không nói nổi một lời, thậm chí

không dám quay đầu lại nhìn hắn một cái. Hắn như đang thủ thỉ, câu nào
cũng nhẹ bẫng như mơ. Lời lẽ mềm mại xa xưa như phù vân nơi chân trời.
Nhưng rơi vào lòng ta như phong ba bão táp ngả nghiêng đất trời.

Hắn nhẹ bước đi tới, đứng sau lưng ta, chậm rãi nói: “Tối nay hắn hẹn

muội ở Khởi Nguyệt Lâu. Ta đích thân đưa muội đi, được không?”

Đi? Không đi? Ta thấy mình sắp phát điên rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.