BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 255

Kiều Mộc a một tiếng: “Vậy nếu tương lao cậu ngươi bảo ngươi lấy

một con heo nái, ngươi cũng lấy sao?”

Thạch Cảnh đỏ mặt: “Cậu sẽ không làm thế!”

“Nếu ông ấy làm thế?”

“Kiều Mộc, có phải ý ngươi là ta ngốc như heo, chỉ có heo nái mới

xứng với ta?”

Kiều Mộc cười phì, nhìn hắn sâu xa, mím môi cười nói: “Ta không có

ý đó.”

Nói xong, Kiều Mộc nhàn nhã thưởng thức trà Long Tĩnh, nho nhã súc

miệng, sau đó chỉ vào Thạch Cảnh nói với tiểu nhị: “Vị Gia này nói đồ ăn
của các ngươi rất hợp ngon miệng, muốn thưởng cho đầu bếp mỗi người
một lượng bạc, đi gọi bọn họ tới đây.”

Thạch Cảnh suýt nữa nhảy dựng ra khỏi ghế.

Tiểu nhị nhanh chóng gọi mười mấy đầu bếp đến, Thạch Cảnh nhẫn

nhịn lắm mới không nhảy qua cửa sổ đào tẩu.

…..

Thạch Cảnh nhìn một lượng bạc cuối cùng trong tay, khóc không ra

nước mắt.

Kiều Mộc hất mặt, uống trà, vẻ mặt vô tội: “Ai nha, ta quên ngươi

không còn nhiều bạc.”

“Ngươi đúng là… đãng trí.”

Kiều Mộc cười híp mắt đạo: “Ta có một cách này giúp ngươi kiếm

tiền.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.