BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 316

Sư phụ nói: “Rốt cuộc ngươi muốn thế nào? Chỉ cần thả con bé,

chuyện gì ta cũng đồng ý với ngươi!”

“Ta không muốn thế nào cả, chỉ nghĩ muốn mang con bé này rời khỏi

đây, các ngươi không được đi theo.”

Lưỡi kiếm lại cứa sâu thêm một chút, ta đau đến ứa nước mắt.

Sư phụ lo âu đến tiều tụy.

“Ngươi mang con bé đi đâu?”

“Ta mang đi đâu không cần các ngươi quan tâm, khi nào có được thứ

ta muốn ta sẽ thả nó ra.”

Ta hiểu được, giờ hắn như dự tính cá chết lưới rách, phản bội Kim Ba

Cung, mà ta, là tấm khiên duy nhất. Xem ra, giờ ta không bị nguy hiểm đến
tính mạng, trái lại Giang Thần thì càng ngày càng đau đớn.

“Sư phụ, người không cần quan tâm đến con, Giang Thần trúng độc,

sư phụ nhanh bảo Thanh phu nhân giải độc cho huynh ấy.”

“Tiểu Mạt!”

“Hắn sẽ không giết con, sư phụ đi nhanh đi.”

Sư phụ quay đầu nói với Thanh phu nhân: “Thanh Dao, Giang Thần

trúng độc gì, ngươi biết không? Đi giải độc cho hắn.”

Thanh phu nhân chần chừ một chút, sau đó quay lại nói với người

đứng sau: “Tất cả nghe theo lời của Thạch Chưởng môn, chỉ cần Chu Hộ
pháp rời khỏi đảo nửa bước thì không còn là người của Kim Ba Cung nữa,
hạ thủ không cần khách sáo!” Dứt lời, bà ấy rảo bước vào Vãn Tiếu Các, ta
thầm thở phào, rốt cuộc yên tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.