BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 333

Trong nháy mắt sư phụ như có sức sống trở lại, thần thái rạng rỡ, ánh

mắt sáng ngời.

Ta cũng bị thần thái của người làm cho kích động, phấn chấn hẳn lên.

Sư phụ nói: “Nhất định là Thích phu nhân biết chuyện, vì thế khi con

đi hỏi bà ấy mới che dấu, nhưng nhất định không biết trong bọc quần áo
năm nay lại có thêm lễ vật cập kê, và bộ kiếm phổ thất lạc kia.”

Đúng là như thế, nhất định là mẫu thân và Thích phu nhân có liên lạc,

nếu không Thích phu nhân sao lại vô cớ che dấu chuyện quà sinh nhật?
Chắc là bà không muốn làm bại lộ tung tích của mẫu thân, cũng không
muốn ta truy hỏi nữa , vì thế gạt ta cho qua chuyện.

Sư phụ xoa mi tâm: “Con đừng để lộ chuyện đấy vội, để ta nghĩ xem

phải dùng cách gì mới tìm được nàng.”

Ta vội vàng gật đầu, hận không thể lập tức trở lại Quy Vân sơn trang,

cùng sư phụ lục tung sơn trang tìm ra mẫu thân.

Sư phụ hai mắt sáng như sao, có lẽ là do quá kích động, xoa mi tâm

đến phát đỏ cũng chưa nghĩ ra cách.

Trong lúc nôn nóng, ta chợt nghĩ ra mà hỏi: “Sư phụ, người thật sự

cho rằng mẫu thân rất quan tâm đến con?”

“Tất nhiên là thế. Nếu không đưa con cho ai chẳng được, tại sao phải

đưa đến trước mặt để ta nhìn thấy? Tại sao hàng năm tặng quà, Trọng Sơn
kiếm phổ là bảo bối trong mơ bao người tha thiết, nàng không chút tiếc
nuối mà đưa tặng con, lòng quan tâm đấy chẳng lẽ con không cảm nhận
được?”

“Vậy con có chủ ý này. Nếu sư phụ cho rằng mẫu thân ẩn cư ở Quy

Vân sơn trang, con sẽ theo Giang Thần trở về, về đến nhà họ Giang, người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.