BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 36

lẽ thân phận ta không thể công khai? Xã hội không chấp nhận? Nghĩ đến
đây, tim ta như bị đâm một nhát thật mạnh, không dám nghĩ tiếp.

Ta chậm rãi mở bọc quần áo, trên cùng là bốn bộ xiêm y, ta nhấc ra đặt

sang một bên, sau đó là một cái hộp, ta mở ra nhìn, lễ vật năm nay nhiều
hơn năm ngoái.

Ngoài khóa vàng bình an, còn thêm một cây trâm ngọc bích (Tuổi cập

kê còn gọi là tuổi cài trâm) và một quyển kiếm phổ. Ta không có chút hứng
thú nào với cây trâm, vừa cầm quyển kiếm phổ lên nhìn, suýt thì ta hét ra
tiếng, đúng là Trọng Sơn kiếm pháp! Ta không thể tin vào mắt mình nữa,
bộ kiếm phổ thiên hạ vô song này đã thất truyền bốn chục năm, giờ lại nằm
trong tay ta!

Ngoài trời đã tối, ta sợ là mơ, cắn mạnh vào lưỡi, đau! Ta lại dụi dụi

mắt, đọc từng chữ từng chữ một: Trọng Sơn kiếm pháp. Không sai, đúng là
bốn chữ này, ta không hoa mắt.

Ta kích động cầm kiếm phổ đi tìm sư phụ.

Tiêu Dao môn có bốn lớp nhà. Sư phụ và các sư thúc ở trung viện, ta ở

hậu viện, các sư huynh ở tiền viện.

Ta hấp tấp chạy vội tới trung viện, vừa đẩy cửa liền xông vào, liền

nghe thấy một tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Giữa đêm khuya thanh vắng, đột nhiên nghe thấy thế ta giật nảy mình

vì sợ.

Thất sư thúc hổn hển nói: “Tiểu Mạt, sao con vào mà không gõ cửa?”

Ta vội vàng cúi đầu, Thất sư thúc đang cầm quần áo che ngực. Haizzz,

mới là tháng Tư, sư thúc đã mình trần ra giếng tắm nước lạnh, thật là bội
phục, bội phục!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.