BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 361

Nàng thướt tha đi tới, lại không nói chuyện cùng hắn ngay, đầu tiên

nàng lạnh lùng liếc mắt nhìn Vân Tri Phi và Giang Thụy Dương, sau đó hất
cằm nói với Giang Thụy Dương: “Ngươi chính là Giang Thụy Dương?”

Giang Thụy Dương trả lời đúng, âm thầm băn khoăn, không biết tên

đầu gỗ Thạch Cảnh quen tiên nữ này từ lúc nào, so với Thích Băng Lung
còn đẹp hơn ba phần!

A Tiếu nở nụ cười rồi nói: “Nếu bàn về bối phận, phụ thân ngươi phải

gọi phụ thân ta hai tiếng thúc thúc, vì thế ngươi phải gọi ta là cô cô mới
đúng.”

Giang Thụy Dương biến sắc. Cô cô gì chứ! Nhưng tính hắn thương

hương tiếc ngọc, cô nương xinh đẹp như thế hắn không thể nào nổi giận
được, huống chi, nàng còn là bằng hữu của Thạch Cảnh.

Vì thế hắn nén giận: “Cô nương, đừng hồ đồ.”

“Hừ, tên của cha ngươi có chữ Toàn, tên của cha ta có chữ Dung, có

đúng là trưởng bối của ngươi không?” Dứt lời, A Tiếu quay đầu cười với
Thạch Cảnh, tim Thạch Cảnh lại đập loạn nhịp.

Giang Thụy Dương tái mặt, đúng là theo gia phả nhà họ Giang thì mấy

đời gần nhất lần lượt đặt tên theo thứ tự “Dung – Toàn – Thụy – Thủ”.

A Tiếu chỉ vào Thạch Cảnh: “Tương lai hắn sẽ là cô trượng của ngươi,

không được vô lễ!”

Ba người cùng đồng loạt biến sắc, Vân Tri Phi kinh ngạc, Giang Thụy

Dương tái mặt, Thạch Cảnh đỏ mặt.

Giang Thụy Dương vội nói: “Thạch Cảnh, ngươi hứa hôn từ khi nào?

Tiểu tử thối, dám gạt bọn ta!” Thật ra trong lòng hắn đang rầu rĩ muốn chết,
phì… hừ, tiểu tử thối, cô trượng, đừng hòng mơ tưởng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.