BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 369

Trong Tiêu Dao Môn, võ công của hắn Hắn và Vân Tri Phi cũng xem

như đứng đầu, nhưng đối với bẫy ngầm không chút kiến thức, bị nhốt ở đây
đã hai ngày .

Đột nhiên, cửa thạch thất mở ra một khe hở, những tia sáng rọi vào,

thạch thất lạnh lẽo trở nên ấm áp hơn một chút.

Một người đi vào cùng ánh sáng, là một cô gái che mặt.

“Hai ngươi đi theo ta, ta dẫn hai người ra ngoài.”

Thạch Cảnh sửng sốt, giọng nói của cô gái này trong trẻo nhưng hơi

trầm, khá giống ngữ điệu của A Tiếu, nhưng giọng nói lại có chút khác.

Vân Tri Phi lập tức đứng lên hỏi: “Cô nương là ai?”

“Đừng dài dòng, muốn ra ngoài thì đi theo ta.”

Dứt lời, nàng quay lưng đi ra ngoài, bước chân nhẹ nhàng thoăn thoắt.

Vân Tri Phi vội vàng kéo Thạch Cảnh đuổi theo. Cô gái kia im lặng

không nói tiếng nào, chỉ đi trước.

Đường vào địa lao lắt léo ngoằn ngèo, Thạch Cảnh và Vân Tri Phi bị

giam đã mấy ngày, thấy chỗ nào cũng đèn đuốc sáng choang, cách một
khoảng thời gian lại có người đến dò xét, kỳ quái là tối nay lại im lặng như
tờ, không một bóng người.

Hai người đi theo cô gái kia, sau một hồi lâu, mấy chục bậc cầu thang,

một cửa đá hiện ra trước mắt. Cô gái ấn lên tường mấy lần, cửa đá từ từ mở
ra.

Thạch Cảnh vừa ra khỏi địa đạo lập tức cảm thấy tinh thần sảng khoái,

bầu trời đêm lấp lánh trăng sao, mặt trăng như to tròn hơn bình thường,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.