BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 393

Dứt lời ta nghiến răng tỏ vẻ ê răng.

Giang Thần mỉm cười liếc mắt nhìn ta, “Tiểu Mạt, muội quan tâm ta

như vậy. Ta không ăn nữa.”

Ta đang định dịu giọng, cô gái kia lại đứng dậy rót rượu cho Giang

Thần. Mười ngón tay nhỏ và dài nâng chén rượu đến bên miệng Giang
Thần, Giang Thần vội vàng nhận chén, ta vừa thở phào nhẹ nhõm, không
ngờ, cô gái kia xoay người một cái, ngồi xuống đùi Giang Thần!

Lòng ta nổ đùng, như thể nuốt phải cả một trái nho, không chỉ chua

còn cào xé ruột gan!

Giang Thần tìm cách vội vàng đẩy cô ta đứng dậy, tay chân luống

cuống không biết làm thế nào. Định chạm vào eo lại thấy không ổn, vội
vàng quay đầu nhìn ta, ta nhìn tay hắn chằm chằm, nếu có gan ôm eo cô ta,
về nhà ta tính sổ!

Chẳng lẽ dáng vẻ ta lúc này rất hung ác? Giang Thần dè dặt dùng cánh

tay đẩy cô gái ra, vội vàng nhìn ta cười “nịnh nọt”, ra vẻ rất vô tội.

Một luồng khô nóng bực bội dâng lên trong ta, ta cảm thấy không thể

ở trong căn phòng này nữa, bèn kéo Tiểu Hà Bao, nói với Giang Thần:
“Muội ra xe ngựa chờ mọi người, trong này nóng quá.” .

Ta rất sợ hình tượng bình tĩnh rộng lượng trước kia hủy hoại tại đây.

Giang Thần vội nói: “Đợi thêm lát nữa rồi cùng đi.”

“Huynh và sư phụ cứ nghe xong một khúc đi.” Việc đã đến nước này,

ta rộng lượng cho chót. Nếu không thật là lãng phí ngân lượng, uổng công
đi một chuyến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.