BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 395

Ta cắn răng nói: “Bỏ đi, ta… ta tin tưởng hắn.”

Tiểu Hà Bao bĩu môi, không nói gì.

Chẳng lẽ Tiểu Hà Bao nhìn ra ta đang gắng chịu đựng? Đã trót rồi thì

phải cố đến cùng, một khúc hát cũng chẳng mấy mà hết. Ta đi ra xe chờ
bọn họ.

Trước xe ngựa, bốn tiểu đồng của Quy Vân sơn trang không biết đang

nói chuyện gì rất sôi nổi, bên kia, hai con tuấn mã chụm đầu như đang thì
thầm.

Bốn người nhìn thấy ta và Tiểu Hà Bao, đồng loạt ngừng cười đùa,

quy củ đứng hai bên xe ngựa.

Ta ngồi xếp bằng trên xe, nặng nề thở ra một hơi. Tiểu Hà Bao ngồi

sát bên cạnh ta, dường như thở dài, “Khó trách đàn ông đều thích đến chỗ
như thế, em cũng thấy ở trong đó thật thoải mái. Không biết cô nương kia
dùng hương gì mà quyến rũ thế?”

Ta buồn bã “uhm” một tiếng, coi như đồng ý. Mùi hương kia đúng là

vừa ngửi đã say, hận không thể ngã trên người cô gái kia để ngửi cho thỏa,
haizzz, khứu giác Giang Thần trước giờ vốn nhạy, nhớ đến việc đó lại
khiến lòng ta lo lắng.

Ta cảm thấy lòng dạ rối bời, vốn định hỏi thêm mấy câu, nhìn mấy

tiểu đồng đứng nghiêm trang ngoài xe ngựa, không tiện cho ta và Tiểu Hà
Bao thảo luận, liền nói: “Các ngươi tùy ý chơi đi, đứng lâu mệt mỏi.”

Bốn người đồng thanh trả lời, đi đến gốc cây cách đó mấy bước cười

đùa.

Ta hạ giọng, “Uhm, Tiểu Hà Bao em nói xem, chúng ta có nên đi mua

hương phấn gì đó, tẩm lên xiêm y?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.