BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 50

sao?

Sư phụ khó xử nói: “Tiểu Mạt, trong lúc so chiêu vừa sờ mặt vừa sờ

cổ, còn ra thể thống gì?” Dứt lời, lão nhân gia sắc mặt ửng hồng, như thể
người bị ta sờ mó là sư phụ, ta câm nín.

“Chuyện đấy… ta không hiểu lắm tâm tư thiếu nữ, con nay thích Vân

Châu mai thích Giang Thần, lăng nhăng như thế không tốt. Nếu con còn
trêu ghẹo Giang Thần, sư phụ ta chỉ có thể làm chủ cho nó.”

Ta lăng nhăng? Ta trêu ghẹo Giang Thần! Ta nghẹn giọng, một hồi lâu

mới ấm ức nói được: “Sư phụ, con chưa làm gì.”

“Con đối với nó, sờ cũng đã sờ, nhìn cũng đã nhìn, còn muốn thế nào

nữa?” Sư phụ liếc ta một cái, bối rối đỏ mặt mà đi.

Ta cũng rất bối rối, sư phụ lão nhân gia là đàn ông, đến phòng ta nói

với ta những lời riêng tư tế nhị này thật là làm khó sư phụ, nhưng sư phụ
thật sự hiểu lầm ta, ta mà lăng nhăng ư? Ta ôm nỗi khó chịu ru rú trong
phòng, một mực phân tích biểu hiện hôm nay của Vân Châu.

Ta suy diễn một hồi, trái tim đã nản lòng thoái trí bắt đầu tro tàn lại

cháy.

Ngộ nhỡ… ngộ nhỡ hắn ghen? Chẳng may… chẳng may hắn có chút

tình cảm với ta?

Ta bị cái điều “chẳng may” đấy bám riết, vừa mâu thuẫn vừa băn

khoăn, vật vã đến giữa trưa, lần đầu tiên trong đời quyết định dũng cảm
một hồi, thử đi dò xét một phen tâm ý của hắn. Nếu “chẳng may” không
đúng, ta có thể chết tâm hoàn toàn, an tâm đi theo con đường làm Hồng
Nương.

Ta chọn một phương án rất an toàn rất bí mật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.