BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 505

Nghe mấy chữ “cô nương ở nhà”, lại nghĩ đến chuyện ta đã không còn

là cô nương, lòng ta như bị một cái gai đâm vào, ta không thể quên được
đêm đấy, nghĩ đến là lại muốn nghiến răng.

Tiểu Hà Bao đổ nước nóng vào bồn tắm. Ta cầm quần áo đi tắm, ngâm

mình trong nước một hồi lâu không thiết động đậy, lòng chỉ nghĩ lúc nào đi
gặp hắn mới hợp lý? Gặp hắn phải nói gì?

Tại sao hắn không thành thân với Ngư Mộ Khê, bởi vì mẫu thân ta và

Thích phu nhân phản đối sao?

Càng nghĩ càng thấy rối bời.

Ta đứng lên mặc xiêm y, ra khỏi phòng tắm. Nhớ tới Trần Cách Cách

một mạch phong trần, cũng nên tắm rửa. Vì vậy nói với Tiểu Hà Bao:
“Ngươi bảo phòng bếp đun thêm nước, để Trần Cách Cách lát nữa vào
tắm.”

Mẫu thân đã an bài thỏa đáng phòng ngủ cho ta, bảo ta về phòng nghỉ

ngơi trước, đợi lát nữa dậy ăn cơm. Ta nằm trên giường, lòng rất xúc động.
Ta sống đến mười sáu tuổi, hôm nay mới thật sự có mái ấm. Nơi này, mới
là nhà của ta, bất kể về lúc nào, cũng có cha mẹ đón ta, thương yêu ta.

Ta vùi mặt vào gối, lòng đặc biệt hạnh phúc. Từ nhỏ đến lớn, thứ ta

thiếu thốn chính là cảm giác gia đình này.

Gối thêu uyên ương hí thủy, lá xanh mướt như thật. Ta lấy tay vén tóc,

đột nhiên nhớ ra cái khóa vàng của mình, vừa rồi đi tắm đặt trên thành bể.
Ta xuống giường đi đến nhà tắm.

Đẩy cửa phòng tắm, ta ngẩn ra, Trần Cách Cách đang tắm trong đấy.

Cô ấy nhìn thấy ta cũng sửng sốt, có phần bối rối.

Ta vội vàng cười nói: “Ta quên một thứ, chỉ vào để lấy thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.