BÀ DALLOWAY - Trang 100

anh; anh không thể cảm thấy. Tuy nhiên, những cây kéo vẫn nhấp, các cô
gái cười lớn tiếng, những cái nón đang được làm ra bảo vệ anh; anh yên
tâm về sự an toàn; anh có một nơi ẩn náu. Nhưng anh không thể ngồi đó
suốt đêm. Có những khoảnh khắc thức giấc vào sáng sớm. Cái giường đang
rơi; anh đang rơi. Ôi chao, vì những cây kéo, ánh đèn và những mảnh vải
hồ tạo dáng! Anh đã đề nghị Lucrezia cưới mình; cô là người trẻ hơn trong
hai cô gái, có tính tình vui vẻ, nhẹ dạ, với những ngón tay nhỏ nhắn của
một nghệ nhân. Cô thường giơ mấy ngón tay lên và bảo: “Tất cả đều ở
trong chúng.” Lụa, những cái lông chim, và những thứ khác đều sống động
đối với chúng.

“Chính cái mũ là thứ quan trọng nhất.” Cô thường nói, khi họ cùng đi

dạo. Cô thường khảo sát từng cái mũ đi ngang qua; cả chiếc áo choàng, váy
và cách thức người phụ nữ đó đi đứng. Cô chê bai: ăn mặc tệ, ăn mặc quá
lòe loẹt, không hề có ác ý, mà đúng hơn với những cử động nôn nóng của
đôi bàn tay, như đôi bàn tay của một họa sĩ gạt bỏ đi một sự lạm dụng rõ
ràng sắc màu lòe loẹt dù là với thiện chí; và rồi, một cách khoan dung,
nhưng luôn mang tính chỉ trích, cô sẽ hoan nghênh một cô gái bán hàng đã
thay đổi cách phục trang một cách gan dạ, hoặc ca ngợi hết mình, với sự
thấu hiểu nồng nhiệt và đầy tính chuyên nghiệp, một quý bà người Pháp
đang bước ra khỏi cỗ xe ngựa, trong chiếc áo choàng lông sóc, cái váy ngắn
và chuỗi ngọc trai.

“Đẹp quá!” Cô sẽ lẩm bẩm, thúc cùi chỏ vào Septimus để anh có thể

nhìn thấy. Nhưng vẻ đẹp nằm phía sau một tấm kính. Ngay cả chuyện ăn
uống (cô thích kem, sô-cô-la, những món ăn ngọt)cũng chả có mùi vị gì đối
với anh. Anh đặt cái cốc lên cái bàn đá hoa nhỏ. Anh nhìn những người ở
bên ngoài, họ có vẻ hạnh phúc, đang tụ hợp giữa phố, la hét, cười đùa, cãi
cọ những chuyện không đâu. Nhưng anh không thể thưởng thức, anh không
thể cảm nhận. Trong tiệm trà, giữa những cái bàn và những người bồi bàn
đang tán gẫu, nỗi sợ kinh khủng lại chế ngự anh – anh không thể cảm nhận.
Anh có thể suy luận; anh có thể đọc, Dante chẳng hạn, một cách hoàn toàn
dễ dàng (“Septimus, hãy đặt cuốn sách xuống đi nào,” Rezia nói, nhẹ nhàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.