BA ĐIỀU BÍ ẨN - Trang 121

tôi lên phòng tôi. Sắp xếp hành lý xong, tôi sang phòng Barbara, tức là bà
Allen. Cửa khoá, tôi gọi mãi không được, tôi vội xuống nhà gọi cảnh sát.

- Xin lỗi! - Poirot vội ngắt lời - Lúc đó sao cô không có ý nghĩ gọi người
đến phá cửa mà vào?

- Vâng, có lẽ tôi không nghĩ đến chuyện ấy. Nếu xẩy ra việc gì, tôi cho là
trước tiên phải báo cảnh sát.

- Vậy là cô nghĩ đã xẩy ra chuyện gì?

- Tất nhiên rồi.

- Tại vì gọi không ai thưa. Nhỡ bà ấy uống thuốc an thần, đang ngủ say thì
sao?

- Bà không bao giờ dùng thuốc ngủ.

Câu trả lời giật giọng vẻ bất bình.

- Hoặc bà ấy có thể khóa cứa rồi có việc đi ra ngoài?

- Sao phải khóa cửa? Ít nhất cũng phải để lại cho tôi một chữ chứ.

- Và bà ấy đã không để lại chữ nào? Cô chắc vậy chứ?

- Lẽ dĩ nhiên, nếu không tôi đã trông thấy.

Giọng cô Plenderleith càng lúc càng bực bõ.

- Cô không thử nhòm qua lỗ khoá? - Japp hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.