BA ĐIỀU BÍ ẨN - Trang 188

Plenderleith gửi gậy của mình ở Wentworth, cái túi chứa các gậy là của
Barbara Allen, nên chúng ta phải mở tủ kho, cô gái hoảng sợ là phải. Toàn
bộ kế hoạch của cô ta có thể đổ vỡ. Song cô ta rất nhanh trí, và hiểu là mình
đã gây sự nghi ngờ, nên là ngay cái việc đầu tiên nẩy ra trong óc để kéo sự
chú ý của chúng ta vào vật vô hại. Cô ta ch chiếc hòm con và nói: "Cái này
là của tôi, vừa mang về sáng nay, bên trong không có gì đặc biệt". Và đúng
như cô ta dự kiến, chúng mình đã bị lạc hướng. Cũng với lý do ấy, sáng
hôm sau khi cô ta ra đi để rủ bỏ những gậy gôn của Barbara, cô ta tiếp tục
dùng chiếc hòm con làm đối tượng để chúng ta đi lạc đường.

- Ông muốn nói rằng mục đích thật của cô ta là...

- Ông bạn hãy suy nghĩ xem. Nơi nào tốt nhất để vứt bỏ một bó gậy gôn?
Không thể đốt, không bỏ được vào thùng rác, nếu để vương vãi đâu đó, sẽ
có người mang trả lại. Cô Plenderleith đã mang chúng đến một sân gôn, để
chúng trong phòng, lấy hai gậy trong túi của chính mình, rồi đi ra bãi gôn
mà không gọi thằng bé phục vụ đi theo.. Chắc hẳn, cô ta sẽ cố tình làm gẫy
một, hai gậy rồi quẳng nó vào bụi cây, thế là xong.

"Thấy vương vãi những mảnh cây gẫy, không ai buồn để ý, vì nhiều vận
động viên thường hành động như vậy vì tức tối sau khi đánh trượt. Cô
Plenderleith biết là nhất cử nhất động của mình bị theo dõi, đã ném mồi
nhử kia - tức là chiếc hòm con - xuống hồ để mọi người trông thấy. Đó, là
sự thật về cái bí mật của chiếc hòm con".

Japp nhìn ông bạn hồi lâu, không nói, rồi bỗng đứng lên, vỗ vai Poirot, phá
lên cười:

- Khá lắm, lão cáo già ạ! Ông thắng rồi, Đi, tôi khao ông một bữa ra trò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.