BA ĐIỀU BÍ ẨN - Trang 85

- Hình như có. Cha tôi tức điên lên.

Rồi cô nhún vai:

- Ông ấy có hiểu gì về tài chính.

Poirot hỏi:

- Cô cho phép tôi hỏi một câu hơi tọc mạch nhé?

- Nếu muốn, ông cứ hỏi.

- Thế này... ông nhà mất, cô có buồn không?

Ruth tỏ vẻ ngạc nhiên:

- Tất nhiên tôi buồn! Tôi không khóc, nhưng sẽ rất nhớ cha tôi. Hugo và tôi
gọi cha tôi là "Cụ cố". "Cụ cố" không còn nữa... nghe có vẻ vô phép, song
có rất nhiều thương mến đằng sau từ ấy. Đành rằng ông ấy là con người kỳ
cục, tệ hại nhất trên đời.

- Cô nói hay thật.

- Cụ cố vĩ đại, nhưng óc lại nhỏ xíu. Lẽ ra tôi không nên nói, nhưng đó là
sự thật. Ông hoàn toàn không có khả năng lao động bằng chất xám. Nhưng
ông ấy rất tốt và không biết sợ ai, kể cả Đức Chúa lẫn quỷ thần. Ông có thể
thám hiểm bắc cực, dám đấu súng. Tôi vẫn cho rằng ông huyênh hoang như
vậy, chính vì ông biết mình không có trí khôn. Ai cũng có thể đưa ông vào
tròng.

Poirot rút lá thư trong túi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.