BA ĐỒNG VÀNG - Trang 91

chúng tôi việc giữ cho các kho chứa đó luôn đầy trong suốt bao nhiêu thế
kỷ để cho khoảng 10.000 anh em trai của chúng tôi có thể được giáo dục
hàng năm ở Oxford và Cambridge khó khăn như thế nào. Nó có nghĩa rằng
chúng tôi đã cống hiến cho chính nghĩa của văn hóa và tự do trí tuệ nhiều
hơn bất cứ tầng lớp nào khác trong cộng đồng. Vì không phải các cô con
gái của những người đàn ông trí thức đã thanh toán cho Quỹ giáo dục
Arthur từ năm 1262 tới năm 1879 tất cả số tiền cần thiết cho học vấn của
chính họ, giảm bớt những khoản tiền khốn khổ để trả cho nữ gia sư, giáo
viên tiếng Đức, và vũ sư đó hay sao? Không phải họ đã chi trả với chính
học vấn của họ cho trường Eton và Harrow, Oxford và Cambridge, và toàn
bộ những trường trung học và đại học lớn trên lục địa - trường Sorbonne và
Heidelberg, Salamanca và Padua và Rome hay sao? Không phải họ đã chi
trả rất hào phóng hay nếu nói một cách gián tiếp là phung phí đến mức rốt
cuộc, vào thế kỷ 19, khi họ đã giành được cái quyền có một nền giáo dục
phải trả tiền cho chính họ, không có đến một phụ nữ duy nhất nào tiếp nhận
đủ nền giáo dục phải trả tiền để có khả năng dạy họ hay sao?

(II)

Và hiện

nay, vô cùng đột ngột, chỉ vừa khi họ đang hy vọng rằng họ có thể đánh cắp
không chỉ một phần nho nhỏ của nền giáo dục đại học đó cho chính họ mà
cả một số thứ kèm theo - du lịch, lạc thú, tự do, thì lá thư của ông ở đây
thông báo với họ rằng cái khoản tiền to ấy, khoản tiền như trong mơ ấy - dù
được tính một cách trực tiếp bằng tiền mặt hay một cách gián tiếp trong
những điều đã thực hiện, cái khoản trút đầy cho Quỹ giáo dục Arthur là rất
lớn - đã bị lãng phí hay sử dụng sai. Các trường đại học Oxford và
Cambridge được thành lập vì mục đích gì ngoài việc bảo vệ văn hóa và tự
do trí tuệ? Vì đối tượng nào mà các chị em gái của ông bước ra không hề có
học vấn hay du lịch hay những thứ xa hoa cho chính họ ngoại trừ với số tiền
dành dụm để các anh em trai của họ được tới các trường trung học và đại
học và học cách bảo vệ văn hóa và tự do trí tuệ ở đó? Nhưng giờ đây, vì ông
tuyên bố họ đang gặp nguy nan và yêu cầu chúng tôi chúng tôi bổ sung
giọng của chúng tôi vào giọng của các ông, và bổ sung đồng sáu xu của
chúng tôi vào đồng ghi-nê của ông, chúng tôi phải giả đoán rằng số tiền
được dùng như thế đã bị lãng phí và các hiệp hội đó đã thất bại. Thế nhưng
sự phản ánh phải đụng chạm, nếu những trường trung học và đại học tư
thục với cơ cấu phức tạp để đào tạo tâm trí và rèn luyện cơ thể đã thất bại,
còn có lý do gì để nghĩ rằng hiệp hội của ông, dù được bảo trợ bởi những
cái tên lỗi lạc, sẽ thành công, hoặc rằng tuyên ngôn của ông, dù được ký bởi
những cái tên thậm chí lỗi lạc hơn, sẽ tạo ra cải cách? Phải chăng trước khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.