BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 100

hối tiếc cả. Chủ sở hữu, trong trường hợp này là bảo tàng, chỉ cần trả một
vài triệu cho chúng ta là sẽ được nhận lại tranh.”

Tiếng “Ồồồ” nho nhỏ chạy quanh bàn và đến Rake cũng phải thừa

nhận rằng Martha đã suy tính kế hoạch này một cách thấu đáo.

“Một vài triệu – thế mà Martha, trời ơi, bà nói nghe dễ như ăn kẹo ấy,”

Anna-Greta nói. “Bảo tàng Quốc gia lấy đâu ra nhiều tiền thế.”

“Có chứ! Trước tiên là từ tiền quyên tặng. Họ có thể lấy tiền từ Những

Người Bạn Của Bảo tàng Quốc gia. Họ sẽ phải nôn tiền ra. Những bức
tranh ở bảo tàng đó là quốc bảo đấy.”

“Hừm, tôi thích ý tưởng này,” Christina tiếp lời, “nhưng trên thực tế

chúng ta sẽ thực hiện vụ bắt cóc như thế nào đây?”

Christina háo hức nhìn những người khác. Bà đã bắt đầu có ham thích

phiêu lưu, bà đã vui quá chừng khi trộm đồ ở spa và rất nóng lòng được
phạm những tội mới.

“Tôi đề xuất là chúng ta sẽ vẽ một sơ đồ để xác định những bức tranh

đẹp nhất ở đâu, các chuông báo động và máy quay an ninh được bố trí ở
những chỗ nào, và rồi chúng ta sẽ quyết định sẽ bố trí vụ trộm ra sao,”
Martha tiếp tục. “Chúng ta cũng thực sự cần phải kiểm tra đường đào thoát
nữa. Brains, ông có giấy ghi chứ?”

Rake nuốt khan vài cái như thể định phản đối, nhưng chẳng thể nghĩ ra

điều gì để nói. Ông nhận ra rằng họ chẳng thể ở mãi cái khách sạn này
được, và ông cũng muốn đổi từ viện dưỡng lão đó sang một nhà tù tốt. Ông
vươn người ra với lấy túi kẹo và lấy cho mình vài viên kẹo hoa quả.

“Các vị, tôi nghĩ tối nay chúng ta nên xem phim và nghỉ ngơi thoải

mái. Rồi ngày mai chúng ta sẽ hoàn toàn sẵn sàng.”

Lúc đầu Martha định phản đối, nhưng rồi bà nhận ra rằng điều quan

trọng là tất cả mọi người đều cảm thấy thoải mái. Thư giãn một chút cũng
không hại gì. Bởi thế bà lấy ra một ít hạt cùng sô cô la đen và đặt chiếu hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.