BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 132

“Cho dù họ nghi ngờ những người khác, chúng ta cũng không được

phép lơ là,” bà nói. “Chúng ta chẳng biết khi nào thì họ sẽ bắt đầu tìm kiếm
chúng ta, và nếu y tá Barbara…”

“Điều quan trọng nhất là chúng ta lấy được tiền của mình,” Anna-

Greta ngắt lời bà. “Sao chúng ta không gửi yêu cầu đòi tiền chuộc lên báo
ngay ngày hôm nay nhỉ?”

“Đúng vậy, chúng ta có thể gửi fax, nhanh lắm,” Christina gợi ý-

“Kiểu đó xưa rồi, giờ chúng ta đã có máy tính,” Brains phản đối.

“Nhưng họ có thể lần vết được,” Christina nói. Bà đã mượn một cuốn

tiểu thuyết trinh thám của Martha, cuốn Những dấu vết yên lặng trên không
gian mạng,
giờ bà chẳng còn được đọc những tác phẩm kinh điển yêu thích
của mình nữa.

“Phù, thế thì chúng ta làm theo kiểu truyền thống, như hồi ở trường

vậy,” Rake nói sau một hồi suy nghĩ. “Chúng ta sẽ cắt các từ và chữ cái
chúng ta cần từ một tờ báo ra. Rồi chúng ta dán chúng vào một tờ giấy, bỏ
thông điệp đó vào trong một phong bì và thả vào một hộp thư.”

Yên lặng một hồi, tất cả bọn họ cân nhắc ý tưởng đó.

“Nhưng giờ bưu điện làm ăn chậm chạp lắm,” Ann-Greta chỉ ra, “và

có vẻ không thực sự an toàn.”

“Thế thì tôi có một ý tưởng hay hơn,” Rake nói. “Chúng ta sẽ gọi điện.

Tôi giỏi giả giọng lắm.”

“Không, để tôi gọi điện cho,” Anna-Greta chen vào, nhưng tất cả bọn

họ đều phản đối. Không ai muốn mạo hiểm vì nhỡ đâu bà phá lên cười thì
sao. Thảo luận rõ lâu, cuối cùng họ đồng ý tạo một thông điệp bằng những
chữ cái cắt ra từ báo. Và bọn họ sẽ mang găng tay để không để lại bất cứ
dấu vân tay nào.

“Nhưng vẫn còn một vấn đề nữa,” Martha nói. “Chúng ta sẽ nhận tiền

chuộc bằng cách nào đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.