BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 14

1

Ngày hôm sau, trong khi những vị khách, hay “khách hàng” – theo cách gọi
bây giờ – ở Nhà Kim Cương đang uống cà phê sáng ở phòng khách, Martha
suy tính sẽ làm gì. Trong ngôi nhà bà sống hồi nhỏ ở Österlen, tuốt phía
Nam Thụy Điển, người ta chẳng ngồi không và chờ đợi người khác hành
động. Nếu cỏ khô cần được cất vào trong nhà kho, hay ngựa cái sắp đẻ, thì
đơn giản là bạn đứng dậy làm những việc cần làm. Martha nhìn đôi bàn tay
mình. Bà tự hào về chúng – chúng là đôi bàn tay đáng tin cậy, cho thấy bà
đã làm lụng vất vả. Tiếng thì thào dậy lên và lắng xuống khi bà nhìn quanh
khu phòng khách tương đối tồi tàn. Mùi ở đây rõ ràng gợi nhớ mùi của tổ
chức từ thiện Salvation Army và đồ đạc ở đây dường như được chuyển
thẳng từ bãi tái chế tới. Ngôi nhà màu xám xây dựng từ thập niên 1940, với
mái lợp tấm xi măng, giống như sự kết hợp của một trường học cũ và khu
đợi ở phòng khám nha khoa. Chắc chắn đây không phải nơi dành cho bà
trong những ngày cuối đời, với một cốc cà phê hòa tan loãng toẹt đi cùng
bữa ăn đựng trong hộp nhựa đấy chứ? Không, lạy hồn, đừng có mà hòng!
Martha thở sâu, đẩy cốc cà phê sang một bên và rướn người ra trước để nói
với nhóm bạn.

“Các vị này. Theo tôi nào!” bà nói và ra dấu cho các bạn đi theo vào

phòng bà. “Tôi có chuyện muốn nói với mọi người.”

Mọi người đều biết Martha có giấu một chai rượu dâu mâm xôi đâu

đó, bởi thế ai nấy đều gật đầu và đứng lên ngay tức thì. Rake điệu đà đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.