BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 242

46

Chuông đồng hồ báo thức vang lên lúc sáu rưỡi làm Martha giật mình. Rất
nhiều người già có thói quen dậy sớm, nhưng bà thì không. Trong thế giới
của bà, đó là khoảng thời gian không thích hợp trong ngày, chỉ dành cho
chim chóc, những tên du côn và đám trẻ tuổi không phép tắc vẫn còn chưa
chịu đi ngủ. Bà miễn cưỡng thức dậy, tắm và mặc quần áo. Khi lính gác thả
cho bà ra lúc bảy giờ, bà lê chân tới căn bếp ở cuối hành lang. Chẳng có
đảo bếp hay những dụng cụ hay ho. Có lẽ như thế lại thành hay; không thì
bà sẽ bị rối. Bà lấy sữa và thịt hun khói cùng với những lát phô mai từ tủ
lạnh ra, và cũng tìm thấy yến mạch và ngũ cốc điểm tâm ở trong tủ bếp.
Cốc và đĩa ở trên giá bên trên bồn rửa bát, đồ thìa dĩa thì để ở trong các
ngăn kéo bên dưới. Ngáp dài, bà luộc trứng, nấu chút cháo – theo cách
truyền thống, trong một cái chảo – bày biện bàn ăn và bày bánh mỳ, bơ và
mứt cam. Xong xuôi, bà thả người xuống ghế cùng cốc cà phê trên tay.
Nhưng bà chưa dọn bàn cho Liza, cô ả nhai kẹo cao su đó. Chỗ của ả vẫn
trống không.

Các cô gái người này tiếp người kia đến, và Martha giới thiệu bản

thân. Họ chào bà, ngồi xuống và bắt đầu ăn. Tất cả bọn họ đều ăn bữa sáng
trong yên bình và tĩnh lặng, và khi Liza lao ầm vào, mọi người đều ngước
nhìn lên. Từ xa đã có thể thấy cô ả đang bực mình và chuyện đó chẳng hề
được cải thiện khi ả phát hiện ra chưa có ai bày đồ ăn lên bàn cho mình.

“Cốc của tôi đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.