BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 259

hay không.

“Cảnh sát đã thẩm vấn các nhân viên dọn vệ sinh ở đó chưa?”

“Không biết nữa. Cảnh sát chắc hẳn đã thẩm vấn mọi người.”

“Có ai đó, một trong số các nhân viên, có thể đã lấy các bức tranh.

Một chút tiền có thể sẽ làm họ khai ra đấy.”

“Nhưng tôi sẽ bị nhốt ở đây cả năm.”

“Tôi sẽ được phóng thích tạm thời trong vài ngày nữa. Tôi có thể giúp

được bà, nhưng tôi muốn mười phần trăm số tiền chuộc đó.”

“Số tiền đó đã biến mất, tôi nói rồi mà.”

“Nghe này, bà già yêu quý. Nó không thể biến mất hết được. Một phần

biến mất thì tôi còn tin được, chứ không có lý gì mất sạch được. Còn những
bức tranh thì vẫn ở đâu đó quanh đấy. Hoặc là họ bán chúng rồi, nếu như
thế thì đã quá trễ, hoặc ai đó đã có chúng và đang ẩn mình. Bất cứ ai trong
khách sạn đó cũng có thể đã nhận ra chúng và giờ đây đơn giản là đang chờ
đợi cảnh sát treo tiền thưởng.”

“Cô nói đúng. Tại sao tôi không nghĩ ra nhỉ?”

“Làm tội phạm là cái nghiệp. Bà cần được trợ giúp. Thành thực mà

nói, bà già nhưng vẫn còn gà lắm.” Liza nhìn Martha dò xét. “Tôi sẽ đi
loanh quanh và hỏi các đầu mối liên lạc của tôi. Khi tìm được những bức
tranh đó, tôi sẽ lấy mười phần trăm. Khi đó cả hai chúng ta đều sẽ là những
người chiến thắng.”

“Tôi chẳng biết nữa, có vài người chúng tôi cùng tham gia. Tôi không

thể tự mình quyết định chuyện này,” Martha trả lời.

“Nghe này. Chuyện đó thực sự chẳng tạo ra khác biệt gì cả. Bà đã tiết

lộ đủ cho tôi tự mình giải quyết vụ này rồi.” Martha thoáng thấy vẻ hắc ám
trên khuôn mặt Liza trước khi cô ả tiếp tục. “Bà thực sự nghĩ tôi sẽ chia sẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.