BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 257

“Tôi nghĩ tôi sẽ ra ngoài chờ cho đến khi cô giặt xong.”

“Không, ngồi xuống.”

Lúc đầu Martha do dự, nhưng rồi bà bước tới và ngồi xuống.

“Về những bức tranh đó. Tôi đã nghĩ về chúng,” Liza nói và nhặt sợi

thuốc lá trên lưỡi ra. “Một bức của Renoir và Monet; rất nhiều tiền phải
không?”

“Dành cho người tìm ra chúng, đúng vậy.”

“Thôi đi. Chúng ở đâu?”

“Không biết. Chúng tôi đã xoay xở trộm được những bức tranh quý

giá nhất Thụy Điển, và rồi chúng biến mất sau khi chúng tôi lấy số tiền
chuộc. Tôi tự hỏi liệu rằng có mối liên kết nào ở đó không, rằng có phải ai
đó đã lần ra và vào phòng của chúng tôi khi chúng tôi đã đi khỏi.”

Liza tiến một bước lên phía trước đứng ngay cạnh bà. Gần quá,

Martha nghĩ.

“OK, bà là ma mới, nhưng có vẻ không biết điều. Ở đây chúng ta gắn

kết với nhau. Bà thôi vờ vịt đi. Những bức tranh đó ở đâu?”

“Chúng đã ở trong một khu phòng khi chúng tôi rời khỏi Grand Hotel

và rồi biến mất khi chúng tôi quay trở lại. Tôi không biết gì hơn nữa.”

“Phòng nào?”

“Làm như tôi nói cho cô biết ngay đấy,” Martha nói. “Dù sao đi nữa,

những bức tranh đã không còn ở đó nữa.”

“Ồ vậy hả, thế thì có chuyện đấy.”

“Phải, tất nhiên rồi.” Martha ngừng lại. “Đúng thế, tôi tự hỏi chuyện gì

đã xảy ra. Ai đã vào phòng Công nương Lilian để đánh cắp những bức
tranh đó? Chắc hẳn phải là người nào đó biết rằng chúng tôi đã ngụy trang
chúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.