BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 256

Trong một vài ngày tiếp theo đó, Liza vẫn cai quản lãnh địa của mình như
trước, và cô ả giả vờ như không hề thấy Martha. Tới nỗi Martha cảm thấy
mừng khi nghe nói rằng cô ả nhai kẹo cao su đó lúc này đã được ký lệnh
phóng thích tạm thời. Một vài ngày trước khi cô ả rời đi, họ vô tình gặp
nhau ở phòng giặt. Martha giật mình.

“Tôi có làm bà sợ không?” Liza nói khi nhìn thấy Martha. Cô ả đó

đứng ở một góc và đợi máy giặt chạy xong. Cô ả lách qua Martha và đứng
chắn cửa. “Chà, xem chúng ta có gì ở đây nào! Bà dám đi loanh quanh một
mình cơ à?”

Ánh sáng trên trần khá yếu, có mùi len ẩm và bột giặt. Sàn nhà ướt át,

và một chiếc giỏ đựng đồ giặt đã bị lật phía trong góc. Martha giả vờ như
không quan tâm, nhưng tim bà đang đập nhanh hơn bình thường. Bà đã tới
phòng giặt để xem liệu có thể dùng máy giặt ở đó mà không cần ai giúp đỡ
không. Bà đã không tính tới chuyện vô tình gặp Liza.

“Cái máy giặt này ổn chứ?” Martha hỏi và hất hàm về phía chiếc máy

gần bà nhất. Bà hy vọng giọng mình nghe tự nhiên.

“Tự bà xem đi. Đút đầu bà vào trong lồng giặt rồi tôi bật nó lên cho,”

Liza trả lời và châm một điếu thuốc.

Martha giả vờ như chưa nghe thấy câu nói độc địa đó, bà hắng giọng

và ho vì khói thuốc.

“Cô giặt máy này à?” bà hỏi và chỉ vào một chiếc máy đang ở giữa

chu trình giặt.

“Phải, và tôi định ở đây thêm một chút cho tới khi nó giặt xong.”

Martha bắt đầu tiến về phía cửa, nhưng Liza không cho bà đi qua.

“Hinseberg là một cái bể cá, bà từng nghĩ về điều đó rồi chứ? Quản

giáo ở đây có thể nhìn thấy bà khắp mọi nơi. Nhưng không phải ở đây. Ở
đây và ở phòng tắm thì không. Ngồi xuống.” Cô ả chỉ vào một chiếc ghế
dài bên cạnh những chiếc máy giặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.