BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 347

67

Liza gãi cái đầu ngứa ngáy và lắc đầu rũ tóc ra. Cô ả nhìn mình trong
gương và chửi thề. Còn bận tâm đến chuyện chải tóc làm gì chứ? Cô ả đã
lại trở về Hinseberg. Đương nhiên là rất buồn bực rồi. Cô ả không được tận
hưởng bao ngày tự do thì lại bị cảnh sát tóm được. Chỉ bởi vì cô ả đã cố
giật ví của ông già đó. OK, cô ả đã giả mạo chữ ký ở tiệm nữ trang và thoát
ra được cùng với một vài món – nhưng không nhiều nhặn gì cho cam. Đến
lúc cô ả lấy ví của ông già đó thì bị tóm. Chúa ơi, nhục quá đi mất. Bị tóm
chỉ vì vài trăm krona, trong khi cô ả đang để mắt đến mấy triệu kia – quả là
thảm họa! Nếu có thêm thời gian tìm kiếm những bức tranh, cô ả có lẽ đã
tìm thấy chứng. Chiếc khung tranh mạ vàng hào nhoáng nặng nề bọc xung
quanh bức ảnh hoàng gia đó không phải là một cái khung cũ tầm thường,
và chẳng sớm thì muộn cô ả sẽ bắt Petra phải mở miệng. Cô gái đó chắc
chắn có liên quan, chứ còn ai vào đây được nữa? Liza chắc như đinh đóng
cột rằng đó là một vụ do tay trong thực hiện.

Cô ả đã định quay lại khu ký túc xá ở Frescati một lần nữa, nhưng

chưa gì thì bị cảnh sát tóm. Cô ả thật lớng ngóng khi để sự việc rối tung lên
như thế. Hừm, thế thì cô ả sẽ phải đợi lần phóng thích tạm thời tiếp theo
hoặc đơn giản là tìm cách nào đó trốn đi. Nếu không khai thác được điều gì
từ chỗ Petra thì cô ả sẽ gây áp lực với Martha. Bà khọm già đó đã trở lại
viện dưỡng lão bởi thế sẽ dễ tìm ra bà ta thôi. Martha chắc chắn biết nhiều
về những bức tranh đó hơn những gì bà ta đã tiết lộ và mười triệu tiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.