BÀ MỤ - Trang 241

Cũng có nhiều thần thoại về hồ Memphremagog, một số kể về một con thằn
lằn khổng lồ đáng sợ hơn rất nhiều so với con quái vật hiền lành mà có
người nói là bơi trong hồ Champlain, số khác lại kể về một thứ đặc biệt
rùng rợn có thể sống thoải mái trên bờ lẫn dưới lòng nước tối tăm, và có thể
biến dạng thành con mồi của nó: cá hoặc chó hoặc nai con. Đó là cách nó
giết các con vật đó. Dù tôi không bao giờ tin vào những chuyện kiểu này,
nhưng tôi đã hằn sâu trong đầu suy nghĩ rằng cái hồ là một nơi chốn không
vui mà tôi chẳng muốn dính dáng đến.

Tuy nhiên, phần lớn mọi người lại không giống tôi; phần lớn mọi người rất
ngưỡng mộ hồ Memphremagog. Và phần lớn những người dành bất kì phút
nào trong Tòa án hạt Orleans đều rất hài lòng khi thành phố Newport tiếp
giáp với cái hồ ở vị trí đó. Tòa án nằm trên đường Main Street, tọa lạc ở
đỉnh dốc, còn phòng xử án nằm ở tầng ba, tức là tầng cao nhất của tòa nhà
hình hộp xây bằng đá và gạch có tuổi đời một thế kỉ. Phòng xử án có ba
chiếc cửa sổ to vật vã nhìn ra hồ, cách đấy chỉ ba tòa nhà về phía Bắc. Các
bồi thẩm viên được dành cho tầm nhìn toàn cảnh mặt hồ, cũng như hình thù
và đỉnh các ngọn núi Owl’s Head và Bear ở phía xa. Tôi mường tượng
trong những phiên xử ít quan trọng hoặc ít nổi tiếng hơn phiên xử mẹ tôi,
các bồi thẩm viên đã ngắm nhìn mặt nước hồ đến ríu cả mắt.

Dẫu vậy, ngay cả trong phiên xử mẹ tôi, bồi thẩm đoàn lại thỉnh thoảng
dùng hồ Memphremagog như một nơi để tập trung khi họ muốn lảng tránh
ánh mắt của mẹ tôi, hoặc khi một vật chứng cực kì rùng rợn được trình ra.
Với tôi, đây chỉ là một lý do nữa để ghét cái hồ.

Là bị cáo, mẹ tôi có tầm nhìn tuyệt vời về hướng mặt hồ: Bà và Stephen
ngồi chung một bàn cạnh cửa sổ, và Stephen luôn chọn chỗ ngồi về phía
giữa phòng xử án để có thể đứng lên và đi đi lại lại mà không cần phải leo
qua người mẹ tôi hoặc thu hút sự chú ý không cần thiết về phía bà. Là con
gái của bị cáo, tôi ngồi ở băng ghế đầu tiên - băng ghế ngay sau lưng bà -
đồng nghĩa với việc cái hồ cũng là một sự hiện diện không thể tránh khỏi và
không thể thoát trong mắt tôi. Ngay cả khi bố tôi chọn “chỗ ngồi cửa sổ”,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.