BÀ MỤ - Trang 311

Một đứa trẻ sơ sinh ở cuối phòng cất tiếng khóc rống lên, và tôi nghe âm
thanh của chiếc dây kéo dài phía trước áo người mẹ. Tôi thấy nhiều bồi
thẩm viên nhìn theo phản xạ về phía người phụ nữ, và rồi thẩm phán Dorset
cũng nhìn về phía ấy. Tất cả đàn ông gần như nhìn đi chỗ khác ngay lập tức
khi thấy người phụ nữ đặt núm vú trên bầu ngực căng mọng của cô ấy vào
miệng đứa bé, quyết định cố tình nhìn vào Stephen hoặc vị bác sĩ.

“Viên sắt. Thường là thuốc ferrous sulfate.”

“Có tác dụng phụ gì không?”

“Đôi khi gây khó tiêu. Thường gây táo bón.”

“Bà nói đã xem xét cách Sibyl điều trị chứng thiếu máu của Charlotte
Bedford, đúng không?” Stephen hỏi.

“Đúng thế.”

“Sibyl đã làm gì?”

“Bà ta cho cô ấy uống viên sắt.”

“Tình trạng cô ấy có cải thiện không?”

“Không đủ để được cho là...”

“Tình trạng của Charlotte Bedford có được cải thiện không?”

Bác sĩ Greyson nở một nụ cười rất rộng khiến tôi nghĩ rằng - và tôi phải
tưởng tượng bồi thẩm đoàn cũng thế - bà sẽ không hạ mình trước thái độ
bất lịch sự và cung cách tranh luận của Stephen. Nụ cười của bà nói nếu
ông muốn xen vào và cắt ngang lời bà, chẳng sao hết. Với bà nó chẳng có gì
khác biệt cả.

“Có,” bà đáp.

Stephen cho gọi nhân viên tòa án đang đứng cạnh chiếc xe đẩy mà Bill
Tanner vừa đặt lên một chồng chứng cứ gồm hồ sơ bệnh án mà chính quyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.