BA MÙA YÊU - Trang 48

Mặt anh bắt đầu mát lạnh. Anh nhận ra dấu hiệu của cảm hứng. Anh luôn
muốn viết một câu chuyện về thành phố vào khoảng thời gian cái xứ nóng
này chưa bước vào các cuộc chiến tranh. Đó là lúc nền văn minh thực dân
ở thành phố này đang vươn lên đỉnh cao của nó và những người trẻ như
Nguyễn Thái Học bắt đầu sự nghiệp cách mạng của mình.

Vào những năm ấy, Sanh khoảng bao nhiêu tuổi? Có lẽ mới chớm hai
mươi.

Sanh là một người lai, dong dỏng cao, nét mặt mềm mại với hốc mắt sâu và
đôi mắt dịu dàng. Mái tóc hơi hoe vàng như phơi nắng cả ngày rủ xuống
vầng trán thanh tú. Sanh dễ dàng hòa mình vào đám thực dân trẻ ngồi
đánh cờ trong quán cà phê, với đám sĩ quan xả trại cuối tuần. Nhưng thật
khó cho Sanh khi đi gặp những người bạn của mình mà không làm xung
quanh để ý.

Nhưng hôm nay thật khác. Đêm qua Học ghé qua nhà Sanh lúc nửa đêm,
rét run và ướt sũng trong mưa phùn.

“Anh đưa Giang giúp tôi.” Học ngồi trên ghế băng bằng gỗ nhìn ra hồ, nói
như nói một mình.

“Còn thứ kia?” Sanh đứng cách Học một khoảng, mắt nhìn vào khúc quay
đầu máy xe điện phía gần đài phun nước, hơi quay lưng về phía Học, như
không quen biết.

“Anh có sợ?”

“Lúc đi ra khỏi nhà, tôi hơi run. Chỉ lo anh ra sau tôi, có ai bắt gặp.”

“Giang thích cái đồng hồ này. Hơi lớn so với tay Giang nên tôi có ý đợi,
tìm mua cho Giang cái dành cho nữ.”

“Cổ tay Giang đâu có nhỏ.” Sanh buột miệng suýt nói thành lời.

“Tôi đã nói chuyện với anh em trong thư xã. Giang cũng có nói. Tôi có lỗi
là đã có vợ ở quê.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.