BA NGƯỜI BẠN - Trang 26

“Tôi tin thể”…
Tôi vẫn không thôi nhìn nàng “Nếu ông ta không đủ tỉnh táo,

một người trong chúng tôi có thể đi cùng xe cô”.

Nàng lôi hộp phấn của mình ra và mở nắp. “Sẽ đâu vào đấy cả

thôi”, nàng nói, “khi say, ông ấy lái tốt hơn nhiều”.

“Tốt hơn và có lẽ cũng ẩu hơn”, tôi đáp.
Nàng nhìn tôi qua mép chiếc gương nhỏ của nàng.
“Hy vọng rằng sẽ ổn”, tôi nói, có hơi cường điệu một chút vì

Binding đứng khá vững trên đôi chân của mình. Nhưng tôi muốn
làm một cái gì đó. Cốt sao nàng đừng bỏ đi.

“Cô cho phép tôi sáng mai gọi điện tới nhà cô hỏi thăm chuyến

đi ra sao chứ?” tôi hỏi.

Nàng không trả lời ngay. “Với trò nhậu nhẹt của mình, dẫu sao

chúng tôi cũng có trách nhiệm phần nào”, tôi tiếp. “Nhất là tôi, với
chai rum sinh nhật của mình”.

Nàng cười. “Vâng được ạ, nếu anh muốn. Phía Tây 2796”.
Ra khỏi quán tôi ghi lại ngay số điện. Chúng tôi nhìn xe Binding

lăn bánh, rồi cạn thêm ly cuối cùng. Sau đó chúng tôi cho Karl rú
máy. Nó lướt qua đám sương mù tháng Ba mỏng manh, chúng tôi
thở gấp, thành phố xích lại gần trước mắt chúng tôi, đỏ rực và đung
đưa trong sương mù; và từ làn hơi nước, tiệm rượu của Freddi như
một con tàu sặc sỡ được chiếu sáng nhô lên. Chúng tôi cùng Karl
đến trước mỏ neo. Rượu cognac rót ra vàng óng, rượu gin lóng lánh
như ngọc xanh màu nước biển và rượu rum chính là cuộc đời.
Chúng tôi ngồi lì lợm trên những chiếc ghế kê trong tiệm, âm nhạc
ướt át, sự tồn tại thật sáng sủa và mạnh mẽ; rượu chảy ào qua lồng
ngực chúng tôi, chúng tôi quên đi nỗi phiền muộn trong những gian
buồng cho thuê trống trải, quên đi nỗi tuyệt vọng của sự hiện tồn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.