BA NGƯỜI BẠN - Trang 378

CHƯƠNG 21

Giữa tháng Mười Jaffé cho mời tôi đến. Đã mười giờ sáng,

nhưng tiết trời âm u đến nỗi trong bệnh viện vẫn để đèn. Ánh sáng
điện hòa với sương mù mờ tối bên ngoài, tạo thành một thứ ánh
sáng vàng vọt, bệnh hoạn.

Jaffé ngồi một mình trong phòng khám rộng thênh thang của

ông. Khi tôi bước vào, ông ngẩng cái đầu hói bóng lên. Ông càu
nhàu trỏ ra các tấm kính cửa sổ lớn đang bị mưa quất. “Anh nghĩ thế
nào về cái thời tiết chết tiệt này?”

Tôi nhún vai. “Hy vọng nó sắp chấm dứt”.
“Nó sẽ không chấm dứt”.
Ông nhìn tôi im lặng. Đoạn ông nhặt một cái bút chì trên bàn,

ngắm nghía, gõ gõ xuống mặt bàn, rồi lại đặt xuống bên cạnh.

“Tôi có thể đoán ra lý do ông cho gọi tôi”, tôi nói.
Jaffé lầm bầm gì đó. Tôi chờ một lát. Đoạn tôi hỏi: “Chắc Pat sắp

phải đi?”

“Đúng…”
Jaffé bực tức nhìn đăm đăm về phía trước. “Tôi đã dự tính vào

cuối tháng Mười. Nhưng với cái thời thiết chó má này…” Ông lại
với tay tính nhặt chiếc bút chì anh ánh bạc.

Gió tạt những giọt mưa quất lanh canh vào kính cửa sổ. Nghe

như tiếng súng liên thanh từ xa vọng về. “Theo ý ông, bao giờ cô ấy
phải đi?”, tôi hỏi.

Ông chợt ngước nhìn tôi đầy cảm thông. “Mai”, ông nói.
Trong một giây, mặt đất như sụt dưới chân tôi. Không khí tưởng

chừng cô lại, trắng xóa như bông, đóng keo trong lồng ngực tôi. Rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.