BA NGƯỜI BẠN - Trang 377

lắm việc tới mức tôi biết rằng: hoặc thảy những việc ta làm đều
đáng trách, hoặc không nên tự trách một việc nào cả. Không may
cho Hasse, sự việc lại xảy ra đúng vào Chủ nhật. Giá vào ngày
thường, có phải ông vẫn đến sở làm, và biết đâu đã vượt qua được.

Tôi uống thêm một ly cognac. Nghĩ ngợi nhiều chẳng ích gì. Ai

biết được đủ mọi chuyện sắp xảy ra với chính mình. Không người
nào lường được biết đâu sẽ có lúc anh ta lại cho cái kẻ mà giờ đây
anh ta thương hại vẫn còn hạnh phúc chán.

Tôi nghe tiếng Pat trở mình, bèn sang buồng nàng. Nàng đưa

mắt đón tôi.

“Em tệ quá đi mất, Robby ạ”, nàng nói. “Chưa chi em đã lại ngủ

say như chết”.

“Tốt chứ sao”, tôi đáp.
“Không”. Nàng nằm sấp, khuỷu tay chống xuống giường. “Em

không muốn ngủ nhiều đến thế”.

“Sao lại không? Đôi khi anh muốn đánh một giấc dài năm chục

năm”.

“Nhưng anh lại không muốn già đi năm chục tuổi!”
“Anh chẳng biết nữa. Bao giờ cũng phải chờ đến sau này mới nói

chắc được”.

“Anh có vẻ buồn?”, nàng hỏi.
“Đâu nào”, tôi nói. “Ngược lại. Anh vừa quyết định là bọn mình

sẽ diện bộ vào và đi làm một bữa chén ra trò. Toàn những món em
mê nhé. Ngoài ra, chúng mình sẽ say sưa chút đỉnh”.

“Hay lắm”, nàng đáp. “Cái này vẫn liên quan đến cuộc phá sản

gớm ghê của chúng mình đấy chứ?”

“Ừ”, tôi nói, “vẫn là phần tiếp diễn câu chuyện ấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.