BA NGƯỜI BẠN - Trang 375

“Không. Hầu hết vì thất nghiệp. Hai gia đình tự sát liền, trong

đó một gia đình có ba đứa trẻ. Tất nhiên bằng khí đốt. Tự tử cả gia
đình hầu như toàn dùng khí đốt”.

Những người tải thương mang cáng đến. Frida theo bén gót họ,

lẻn vào. Ả nhìn chằm chặp vào cái thân hình khốn khổ của Hasse,
cứ như thèm lắm. Mặt ả nổi những mảng đỏ, mồ hôi nhễ nhại. “Cô
muốn gì ở đây?”, vị nhân viên đứng tuổi hỏi độp.

Ả lùi lại. “Tôi cũng phải khai với chứ”, ả ấp úng.
“Đi ra!”, ông ta ra lệnh.
Những người tải thương phủ lên Hasse một tấm vải, khiêng ông

đi. Rồi hai vị nhân viên nhà nước cũng ra về. Họ mang theo các thứ
giấy má. “Ông ấy có dành riêng một khoản tiền cho việc mai táng”,
vị trẻ hơn nói. “Chúng tôi sẽ chuyển đến cơ quan có trách nhiệm.
Nếu bà vợ về, nhờ các vị nói hộ bà ấy đến gặp cảnh sát hình sự khu
vực. Người chết đã di chúc lại cho vợ toàn bộ số tiền của mình. Còn
những đồ đạc khác, tạm thời để lại đây được chứ?”

Bà Zalewski gật đầu. “Đằng nào buồng này cũng cho thuê làm

sao được nữa”.

“Tốt lắm”.
Anh ta chào tạm biệt rồi đi. Chúng tôi cũng đi ra. Orlov khóa cửa

buồng, trao chìa khóa cho bà Zalewski. “Tốt nhất ta hạn chế xì xào
chuyện này, ít bao nhiêu hay bấy nhiêu”.

“Tôi cũng nghĩ vậy”, bà Zalewski đồng tình.
“Nhất là cô ấy, Frida ạ”, tôi thêm.
Frida choàng tỉnh khỏi cơn mơ màng. Mắt ả sáng lên. Ả không

đáp.

“Cô mà hé một câu cho cô Hollmann”, tôi nói, “thì cứ giữ hồn!”
“Đây tự hiểu”, ả cắn câu. “Quý cô tội nghiệp ốm yếu quá nghe

không lợi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.