BA NGƯỜI BẠN - Trang 382

“Một mình sao?”
“Không. Chúng mình cùng đi. Anh đưa em đến tận nơi mà”.
Mặt nàng hồng trở lại. “Bao giờ em phải xong?”
“Tàu khởi hành mười giờ tối nay”.
“Thế bây giờ anh lại đi đâu à?”
“Không. Anh ở nhà cho tới lúc chúng mình đi”.
Nàng thở phào. “Thế thì đơn giản lắm, Robby ạ”, nàng nói.

“Chúng mình bắt tay vào sửa soạn ngay chứ?”

“Còn khối thời gian mà”.
“Em muốn làm ngay. Cho xong đi”.
“Cũng được”.
Tôi nhét vội mấy thứ định mang theo vào túi xách, nửa giờ sau

đã đâu vào đấy. Rồi tôi sang phòng bà Zalewski báo để bà biết tối
nay chúng tôi đi. Tôi thỏa thuận với bà là căn phòng sẽ bỏ trống từ
nay đến mồng một tháng Mười một, nếu như tới lúc đó bà vẫn chưa
tìm được khách trọ mới. Bà toan mở đầu một cuộc trò chuyện dài lê
thê, nhưng tôi đã vội cáo lui.

Pat quỳ trước cái rương của nàng, xung quanh treo đầy váy áo,

trên giường ngổn ngang đồ lót, nàng đang gói ghém đôi giày của
mình. Tôi nhớ lại ngày dọn đến phòng này, nàng cũng quỳ như thế
để dỡ đồ ra, và tôi cảm giác như ngày ấy đã lùi xa lắm, đồng thời lại
vừa là hôm qua đây thôi. Nàng ngước mắt lên. “Em mang theo chiếc
áo dài ngân tuyến nữa chứ?”, tôi hỏi.

Nàng gật. “Còn thảy những đồ đạc khác ta tính sao đây, anh

Robby? Nhất là đồ gỗ?”

“Anh đã nói chuyện với bà Zalewski. Anh sẽ chuyển bớt đồ sang

buồng anh, được chừng nào hay chừng ấy. Số còn lại, ta gửi một
hãng vận chuyển đồ gỗ bảo quản. Khi nào em trở về, sẽ lấy lại”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.