BA NGƯỜI BẠN - Trang 384

Tám giờ tối. Ngoài đường vang lên tiếng còi của một chiếc

Klaxon. “Go fried đưa tắcxi đến”, tôi nói, “cậu ta đón chúng mình
đi ăn”.

Tôi đứng dậy ra cửa sổ ới xuống là chúng tôi xuống ngay. Đoạn

tôi bật ngọn đèn con trên bàn, đi về buồng mình. Căn buồng xa lạ
đến gớm guốc. Tôi lấy ra chai rum, tọp vội một ly. Rồi tôi ngồi phịch
xuống ghế bành, nhìn trân trân vào lớp giấy bồi tường. Được một
lát, tôi lại đứng dậy đến bồn rửa mặt để chải tóc. Nhưng tôi quên
biến ý định chải đầu vì bất chợt thấy mặt mình trong gương. Tôi tò
mò, lạnh lùng ngắm nó. Tôi vén môi, xòe răng cười với nó. Căng
thẳng, nhợt nhạt, nó nhăn nhở đáp lại. “Mày”, tôi thầm rủa. Đoạn
quay sang phòng Pat.

“Ta đi chứ, bạn can trường của anh?”, tôi hỏi.
“Vâng”, nàng đáp, “nhưng em muốn sang buồng anh một cái”.
“Để làm gì?”, tôi hỏi. “Cái buồng khổ…”
“Anh cứ ở đây”, nàng nói. “Em trở lại ngay”.
Tôi chờ hồi lâu, rồi theo sang. Đang đứng giữa buồng, nàng giật

mình khi nhìn thấy tôi. Tôi chưa từng thấy nàng như vậy. Nàng chết
lặng đi. Trạng thái ấy chỉ kéo dài một giây, rồi nàng lại mỉm cười.

“Nào”, nàng nói. “Giờ ta đi thôi anh”.
Bà Zalewski chờ chúng tôi ở cạnh bếp. Những búp tóc hoa râm

nhỏ xíu của bà rung rung, bà diện áo dài lụa đen, trên ngực cài cái
trâm có hình ông Zalewski đã quá cố.

“Coi chừng!”, tôi thì thầm vào tai Pat, “bà ấy sẽ ôm chầm lấy

em”.

Thoắt cái, Pat đã bị lút giữa bộ ngực đồ sộ. Bộ mặt to phè mếu

máo trên đầu nàng, cảnh này chỉ kéo dài thêm vài giây nữa, Pat sẽ
có cơ bị nhấn chìm một cách không sao lường trước được; mẹ
Zalewski mà đã khóc thì nước mắt cứ là phun ra như vòi rồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.