BA NGƯỜI KHÁC - Trang 117

nghi ngo có chôn của. Trong nháy mắt, đống quả thực chỉ còn lại cái hương
án, cái tràng kỷ và cỗ áo quan phải khiêng vác, không ai lôi đi được.

Chợt nhớ còn quên mất một việc, tôi nói to:

- Ai có khổ thì ra vạch tội địa chủ. Dân quân dắt các con dâu nhà nó ra một
nơi, đem trẻ con đứng chỗ khác, phân hoá chúng nó, giải thích, yêu cầu
chúng nó hàng phục nông dân thì có con đường sống.

Chẳng ai nghe tôi nói, người vẫn đùng đùng khuân vác chạy qua. Chẳng
biết làm thế nào, mà thôi. thế cũng là xong việc ở đấy, tôi ra hét người sang
tham gia “mít tinh xoá địa chủ” tư Nhỡ bên thôn Am. Những người bơ vơ
chưa vớ được cái gì ngẩn ra nghe nói còn chỗ địa chủ nữa. Thế là rùng rùng
sang bên Am, hàng ngũ trống ếch và cả đám ồ ạt chạy.

Bên kia ao dừa không còn tiếng đàn chó ra sủa như mọi khi. Cả nhà Tư
Nhỡ đã trốn đi từ bao giờ. Có lẽ đã lâu rồi, cứt giun đùn về vệt lên đầu hè
từng đống. Ngoài bờ ao, rặng dừa đã bị chặt cả ngọn không còn lấy một
quả. Cái cổng tán vẫn buông sùm sụp, bùng nhùng đống đây thép gai và
cánh cửa nhà trên nhà dưới cài then trong, giả như vẫn có người trong nhà.

Một người tổ sục sạo nhặt được chỗ xó cột một mảnh giấy đưa cho tôi:

Gửi cậu mợ, các chị, các em Hương, Hiền, Vinh, Phú, Quý

Máu gà lại thấm xương gà

Em đi nam bắc hoàn cầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.