BA NGƯỜI KHÁC - Trang 192

dưới đất giương mắt chẫu, mắt nhái, mõm nhìn lên.
Tôi nhấm nháp chén chè Tân Cương pha bằng nước đun ở cái ấm điện tý
hon chỉ vừa vài chén hạt mít. Một lát, thấy một đứa con gái bưng một mâm
vào. Trên mâm, hai bát chậu đựng những cánh xương sườn lợn cong lên
như cọc bờ rào, khói béo nống bốc nghi ngút. Xương ninh làm nước phở,
ngon nhất. “Bán phở mà tôi cấm có ăn phở. Tôi không thích mâm bát lôi
thôi. Tôi chỉ nhắm rượu, gặm xương. Ông chiều tôi”.
Tư Nhỡ lại nói, giới thiệu:
- Cái này là út của tôi. Nó làm mậu dịch, nó là cô mậu bán thịt cho nên bố
nó mới được cái khoái này. Bây giờ là nhất nhà mậu, nhà mậu được cái
chén ngay, rồi mới đến nhì thân, ba thế.
Lúc này nhìn đứa con gái tôi ngỡ con bé con, bây giờ mới nhận ra cô mậu
dịch áo vét xanh da trời, hai bím tóc tết buông xuống lưng, đội dép râu, tôi
đâm sợ. Ai mà chẳng sợ những cô mậu cong cớn, cô ném ra bán như thí
cho bó rau nào thì được nhặt bó ấy.
Tôi uống rượu chẳng mấy. Tư Nhỡ thì vén râu tì tì từng chén. Tôi nhấm
nháp theo cũng hào hứng dần lên và thế là nhãng mất cả chuyện thắt cổ.
Đấy, tôi ví thế nào, tôi hèn, tôi bằng thế nào được thằng đồ tể Vách kia, tôi
mới chỉ gặm miếng xương mà đã…
- Ông tư ơi, ông được mấy người giỏi như có mậu này?
- Mỗi đứa một phân, không đứa nào giống đứa nào.
- À…
- Chẳng giấu ông, nhà tôi có hai thằng xuất ngoại, một ở Liên Xô, một ở
Hung.
- Hai đứa đi nước ngoài? Luật chỉ được một thôi mà.
- Đã bảo tên tôi là Xìn, tôi là Tạ Xìn, giới thiệu mãi rồi.
- A.
Thế mà tôi lại nhờ cái thơ ném lại cho “cậu mợ và các em Hương, Hiền,
Vinh, Phú, Quý” của đứa nào ngày ấy bỏ nhà đi. Không biết nó là đứa nào
trong đám con Tư Nhỡ.
Tư Nhỡ lại nói:
- Một thằng đi bộ đội, chốc nữa về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.