BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 204

Nhà Vua nói với vẻ uy nghiêm:
- Thưa bà, vũ hội chỉ nay mai thôi sẽ được tổ chức ở tòa thị chính. Tôi
muốn rằng để tôn vinh các thẩm phán nghiêm túc của chúng ta, bà hãy mặc
lễ phục và nhất là trang sức bằng những nút kim cương mà tôi đã ban tặng
bà vào ngày lễ sinh nhật của bà. Đó là câu trả lời của tôi đó.
Câu trả lời thật khủng khiếp. Anne d Autriche tin rằng Louis XIII đã biết
tất cả, và Giáo chủ đã thuyết phục được nhà Vua che giấu lâu đến bẩy hoặc
tám ngày, vả chăng nó cũng nằm trong bản tính của nhà Vua, Hoàng hậu tái
nhợt hẳn đi, bàn tay đẹp tuyệt mỹ lúc này nhợt tựa bàn tay sáp tỳ lên chiếc
đôn, nhìn nhà Vua bằng đôi mắt kinh hoàng không trả lời nổi một tiếng.
Nhà Vua vui mừng ra mặt vì sự bối rối này, tuy vẫn chưa đoán ra nguyên
nhân.
- Thưa bà, bà nghe rõ chứ?
- Vâng, tâu… tôi nghe rõ - Hoàng hậu ấp súng.
- Bà sẽ có mặt ở vũ hội ấy chứ?
- Vâng.
- Với những nút kim cương của bà?
- Vâng.
Sắc mặt tái nhợt của Hoàng hậu càng tăng thêm đến cùng cực Nhà Vua
thấy rõ điều đó và khoái trá với vẻ tàn nhẫn lạnh lùng vốn là một trong
những tật xấu của tính cách nhà Vua.
- Thế là thỏa thuận rồi đấy nhé - Nhà Vua nói - đó là tất cả những gì tôi cần
nói với bà.
- Nhưng vũ hội sẽ mở vào ngày nào? - Anne d Autriche hỏi.
Bằng linh tính, nhà Vua cảm thấy không cần phải trả lời thẳng câu hỏi
Hoàng hậu hỏi bằng một giọng như của người sắp chết.
- Sắp thôi mà - nhà Vua nói - nhưng tôi không nhớ chính xác ngày nào, để
tôi hỏi Giáo chủ xem.
- Vậy ra chính Giáo chủ đã thông báo vũ hội đó với Bệ hạ? - Hoàng hậu
kêu lên.
- Vâng, thưa bà -Nhà Vua ngạc nhiên trả lời - nhưng có chuyện gì vậy?
- Chính ông ta bảo Bệ hạ mời tôi dự hội với những nút kim cương ấy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.