BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 323

coi ngựa đang giữ cương. Cưỡi những con ngựa đó mà đi du hành thì
sướng như ông hoàng.
- Thế thì anh Aramis thân mến của tôi ơi, anh hãy sướng đi bởi vì một trong
mấy con ngựa đó là của anh.
- Thật không? Thế con nào?
- Con anh thích nhất trong ba con ấy, tôi thì con nào cũng thế thôi.
- Và cả tấm thảm đắt giá phủ lưng ngựa cũng là của tôi?
- Chắc chắn rồi.
- Cậu định giỡn tôi chắc, D Artagnan?
- Từ lúc anh nói tiếng Pháp, tôi không còn giỡn anh nữa.
- Cả những bao súng ngắn mạ vàng, tấm nhung phủ hông ngựa, bộ yên
ghim đinh bạc cũng là của tôi?
- Của chính anh, cũng như con ngựa đang dậm chân là của tôi và cái con
đang nhảy nhót kia là của Athos.
- Mẹ kiếp! Đúng là ba con ngựa tuyệt luân?
- Tôi rất mừng vì chúng hợp với sở thích của anh.
- Vậy là nhà Vua đã ban tặng cậu món quà đó ư?
- Chắc chắn không phải của Giáo chủ rồi. Nhưng anh đừng bận tâm chúng
từ đâu đến, hãy nghĩ một trong ba con thuộc của anh thôi.
- Mình lấy cái con thằng hầu tóc hung đang giữ ấy.
- Cừ lắm!
- Thượng đế muôn năm! - Aramis reo lên - Thế này thì còn đau ở đâu cũng
sẽ hết. Ba mươi phát đạn vào người, mình vẫn sẽ phi nó cho mà xem. Ôi,
thề trên linh hồn mình đó, những cái bàn đạp mới đẹp tuyệt chứ! Ê, nào,
Bazin đâu, đến đây ngay tức khắc đi!
Bazin rầu rĩ và héo úa người đi, hiện ra trước cửa.
- Lau chuốt thanh gươm của ta, nắn lại mũ, chải lại áo khoác và nạp đạn
thuốc vào mấy súng ngắn cho ta.
D Artagnan ngắt lời:
- Không cần lời dặn cuối đâu. Đã có sẵn súng ngắn nạp thuốc rồi trong các
bao súng.
Bazin thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.