BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 548

- Ờ, đúng là Planchet - Athos nói - Thế thì có gì lạ? Hắn đã hứa trở về lúc
tám giờ, và bây giờ là tám giờ. Hoan hô, Planchet người là một chàng trai
biết giữ lời hứa, và nếu bao giờ người thôi làm cho chủ ngươi, ta vẫn dành
một chỗ để ngươi giúp ta đấy.
- Ồ, không, không bao giờ - Planchet nói - không bao giờ tôi rời bỏ ông D
Artagnan.
Đồng thời D Artagnan cảm thấy Planchet nhét một mẩu thư ngắn vào tay
mình.
D Artagnan rất muốn ôm hôn Planchet lúc trở về cũng như chàng đã từng
ôm hôn anh ta lúc ra đi. Nhưng chàng lại ngại sự biểu lộ tràn trề đối với
người hầu như thế giữa nơi phố xá có vẻ kỳ cục đối với người qua lại đành
phải kiềm chế.
- Tôi có thư - chàng nói với Athos và các bạn.
- Tốt lắm - Athos nói - Ta về chỗ mình thôi và ta sẽ đọc bức thư.
Bức thư nóng bỏng trong tay D Artagnan chàng muốn rảo bước, nhưng
Athos kéo tay chàng và khoác vào tay mình, buộc chàng phải đi cùng nhịp
với bạn mình.
Cuối cùng họ bước vào lều bạt, thắp đèn lên, trong khi đó Planchet đứng
gác trước cửa để đề phòng bốn người bị bắt quả tang, D Artagnan tay run
run, bẻ xi niêm phong mở bức thư mong đợi bấy lâu nay.
Thư chỉ có nửa dòng, nét chữ hoàn toàn của người Anh, ngắn gọn và dứt
khoát:
"Thank you, be aesy"
Có nghĩa là "Cám ơn, hãy yên tâm"
Athos giật lấy bức thư trong tay D Artagnan, đưa lại gần đèn và đốt và chỉ
buông ra khi nó đã hoàn toàn biến thành tro. Rồi gọi Planchet, và bảo hắn:
- Bây giờ chú em, chú có thể đòi bẩy trăm livrơ của chú được rồi, một bức
thư như thế này rồi thì chú em không phải lo gì nữa đâu. Thế mà tôi đã phải
nghĩ ra biết bao nhiêu cách để giữ bằng được nó - Planchet nói.
- Vậy thì kể lại cho bọn ta nghe nào - D Artagnan nói.
- Trời ơi! Dài lắm, thưa ông.
- Anh nói đúng đấy Planchet ạ - Athos nói - Hơn nữa, trống điểm quân đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.