BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 565

làm đúng như ngài mong muốn.
Milady nhẫn nhục chịu đựng cái nhìn đó như một nạn nhân.
- Không thể nhìn thấy một vẻ mặt nào chịu khuất phục và dịu dàng hơn
những gì đang ngự trị trên bộ mặt kiều diễm của nàng, đến nỗi chính ông
De Winter cũng khó lòng nhận ra con hổ cái một lát trước đây ông sẵn sàng
chiến đấu với nó.
- Mụ ta sẽ không bao giờ được ra khỏi cái buồng này, hiểu chưa John -
Nam tước tiếp tục - mụ sẽ không được liên hệ với bất cứ ai, mụ chưa được
nói với ông, nếu ông có ý định ban cho mụ vinh dự ngỏ lời trước với mụ.
- Thế là đủ, thưa Huân tước, tôi đã thề.
- Và bây giờ, thưa bà, hãy cố ôn hòa với Chúa, và bà bị phán xử bởi Người.
Milady mặc cho đầu gục xuống như thể cảm thấy bị sự phán xử ấy đè bẹp.
Huân tước De Winter vừa ra hiệu cho Felten theo sau và đóng cửa lại.
Một lát sau trong hành lang có tiếng bước chân nặng nề của một chàng lính
thủy đi tuần, chiếc rìu giắt ở đai lưng và súng hỏa mai trong tay.
Milady ngồi im trong tư thế ấy trong mấy phút, bởi nàng nghĩ người ta theo
dõi mình qua lỗ khóa, rồi nàng từ từ ngẩng đầu lên, lấy lại vẻ hăm dọa
khủng khiếp và vẻ thách thức, chạy đến nghe ở cửa, nhìn qua cửa sổ, rồi lại
quay vào vùi mình trong chiếc ghế bành, suy nghĩ.
Chú thích:
(1) Đến đây tác giả gọi người chồng thứ hai của Milady là "anh cả tôi"
(monfrèe âiné) qua lời nói của Huân tước De Winter
(2) Tybum, quảng trường, nơi thi hành án tử hình, một pháp trường nổi
tiếng thời đó ở London

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.