BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 566

Alexandre Dumas

Ba người lính ngự lâm

Dịch giả: Nguyễn Bản

Chương 51

Sĩ quan.

T

rong khi đó, Giáo chủ mong đợi những tin tức từ nước Anh nhưng chẳng

thấy gì nếu không phải những tin tức gây bực mình hoặc hăm dọa.
Cho dù La Rochelle có bị vây chặt và thành công có vẻ đã chắc trong tay
nhờ những biện pháp phòng ngự và nhất là con đê, không cho bất cứ con
thuyền nào lọt vào thành phố bị bao vây, thì cuộc vây hãm vẫn cứ phải kéo
dài thêm nữa và đó là một nỗi nhục lớn đối các binh chủng của nhà Vua,
một sự bực mình lớn đối với Giáo chủ khiến ông ta không thiết gây rắc rối
giữa Louis XIII và Anne Autriche nữa, đúng vậy, vì chuyện đó đã xong rồi,
mà phải hàn gắn mối bất hòa giữa ông Bassompirre với Quận công
Angoulême.
Còn Hoàng đệ, người mở đầu cuộc bao vây nay để mặc Giáo chủ lo việc
hoàn tất.
Thành phố, mặc dầu sự kiên gan không thể tưởng tượng nổi của viên thị
trưởng, vẫn toan tính nổi loạn để đầu hàng. Viên thị trưởng đã cho treo cổ
những kẻ bạo loạn. Việc hành hình đó đã làm dịu bớt những cái đầu bất trị
nhất, họ quyết định thôi đành chết đói. Cái chết đó luôn có vẻ chậm chạp
hơn và kém chắc chắn hơn cái chết bị treo cổ.
Về phía mình, thỉnh thoảng quân vây thành lại bắt được những phái viên
của quân Rochelle phái đến Buckingham hoặc những điệp viên mà
Buckingham gửi tới cho quân Rochelle. Đối với cả loại này lẫn loại kia,
bản án được đưa ra nhanh chóng.
Giáo chủ chỉ nói mỗi một câu: Treo cổ! Người ta mời nhà Vua xem treo cổ.
Nhà vua đến, người mệt lử, ngồi ở một chỗ tốt để xem rõ từng chi tiết việc
hành quyết. Việc đó luôn làm Ngài khuây khỏa đôi chút và khiến Ngài kiên
nhẫn hơn trong việc bao vây nhưng không ngăn nổi Ngài phiền muộn rất
nhiều, và lúc nào cũng nói đến việc trở về Paris, thành thử nếu bọn phái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.