BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 574

người và đi mất.
Mọi người nhìn nhau.
Ai nấy mặt mũi đều bàng hoàng bởi mặc dầu bề ngoài chào thân thiện,
nhưng tất cả đều hiểu trong lòng, Giáo chủ điên lên lúc ra đi.
Chỉ mỗi Athos là mỉm cười, một nụ cười mạnh mẽ và khinh thị. Khi Giáo
chủ đã ra khỏi tầm nhìn và tầm nghe, Porthos nói to:
- Cái thằng Grimaud này báo chậm quá! - Porthos muốn trút nỗi bực bội lên
một ai đó.
Grimaud định trả lời để bào chữa, Athos giơ ngón tay lên và Grimaud im
mất.
D Artagnan hỏi:
- Aramis, anh định đưa bức thư à?
- Mình ư, - Aramis nói bằng một giọng véo von - mình đã quyết định nếu
ông ta cứ nằng nặc đòi đưa cho ông ta bức thư, thì một tay mình đưa thư,
tay kia mình sẽ đưa gươm của mình xuyên qua người ông ta.
- Mình cũng nghĩ y như vậy - Athos nói - Vì vậy mà mình đã lao vào ngăn
giữa cậu và ông ta. Thật ra, con người đó ăn nói như thế với người khác là
quá dại. Nghe nói bao giờ ông ta cũng chỉ gây chuyện với đàn bà và trẻ
con.
- Anh Athos thân mến - D Artagnan nói - Tôi phục anh đấy. Nhưng rút
cuộc, chúng ta cũng sai đấy.
- Sao, sai ư? - Athos nói - Vậy cái không khí mà chúng ta thở này là của ai?
Của ai cái đại dương mà tầm mắt của chúng ta trải ra xa tắp? Lớp cát chúng
ta nằm này là của ai? Bức thư của người tình của cậu này là gửi cho ai?
Của Giáo chủ hẳn? Mình thề là cái con người đó cứ tưởng cả thế giới này
đều thuộc về mình. Cậu đứng đó, ấp úng, hoang mang, kinh hồn. Làm như
Bastille lù lù trước mắt cậu và nữ thần khổng lồ Mêđuydơ(4) biến cậu
thành đá. Xem nào, si tình mà lại là âm mưu ư? Cậu si mê một người đàn
bà mà Giáo chủ đã cho giam lại, cậu muốn kéo nàng ra khỏi bàn tay của
Giáo chủ. Đây là một canh bạc cậu chơi với Đức ông. Bức thư đó, là nước
bài của cậu. Tại sao cậu lại phô nước bài của mình ra cho đối phương?
Không thể làm thế được ông ta cứ việc đoán, tốt thôi. Chúng ta cũng đoán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.