BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 135

“Loạt trận đơn nhật vẫn sẽ tiếp diễn trong vòng hai tháng nữa. Nếu công

việc làm ăn thuận lợi, thì chúng ta có thể,” Ish nói.

“Họ lại đang ép chúng ta nữa kìa. Tiên sư, công việc không bao giờ phất

lên được,” tôi nói khi thấy điểm số. Trong ngày đầu tiên vào giờ nghỉ uống
trà, điểm của đội Úc đã là 193/1.

“Nếu thuận lợi. Tao bảo là nếu,” Ish nói, thất vọng trước điểm số hơn cả

tôi.

“Vậy là chúng ta sẽ đi xem một trận. Rồi sao? Gõ cửa phòng Hayden và

nói, ‘Này, xem thử thằng bé này thế nào!’ à? Mày định gặp họ thế nào?” tôi
chế giễu.

“Tao không biết,” Ish quay sang màn hình, mặt cau có. “Ném tốt hơn đi.”

“Xin lỗi nhé, các cậu đang xem trận Ấn Độ - Úc à?” giọng một phụ nữ

làm chúng tôi gián đoạn.

Một bà lớn tuổi đứng trước quầy, tay cầm mâm lễ puja.
“Vâng?”

“Có thể cho cháu tôi xem với các cậu một lúc được không?” bà nói.
Tôi đứng lên. Một cậu bé đi cùng bà. Tôi chưa bao giờ nhiệt tình với việc

có kẻ cha căng chú kiết nào đấy tự nhiên vào cửa hàng chúng tôi để giết thì
giờ. Bà ta cảm nhận sự dè dặt của tôi. “Chúng tôi sẽ mua gì đó. Tôi muốn
vào lễ hát nguyện trong kia, còn Babloo lại muốn xem trận đấu.”

“Dĩ nhiên, nó có thể xem.” Ish mở cửa rộng hơn. Thằng bé bước vào và

ngồi trước ti vi. Ish và tôi cau mày nhìn nhau.

“Đừng ngồi ngẩn thế Babloo. Mà tôi là Ganguly. Tôi cũng cần tư vấn mua

dụng cụ cricket cho trường học của tôi, nếu các cậu có thể đến gặp tôi lúc
nào đó.”

“Trường ư?” tôi nói.
“Vâng, tôi là hiệu trưởng trường Kendriya Vidyalaya ở Ellisbridge.

Chúng tôi chưa bao giờ có được nhà cung cấp thiết bị thể thao tốt. Người ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.