BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 201

tông ngập khắp đường phố New York. Các bản tin cho biết có hàng ngàn
người chết.

“Cái...” Ish nói khi nó quay về cửa hàng.

“Bọn khủng bố Hồi giáo, ta đảm bảo đấy,” Mama nói khi điện thoại của

ông đổ chuông. Ông nhìn số và chăm chú đứng lên.

“Parekh-ji ạ?” Mama nói, giọng ông khúm núm.
Tôi không nghe thấy Parekh-ji nói gì.

“Tôi đang xem,” Mama nói. “Bọn chúng đang biến thành mối đe dọa.

Vâng, vâng, thưa ngài Parekh-ji, chúng ta đã sẵn sàng cho cuộc bầu cử,
vâng,” Mama nói, lau mồ hôi trên ngực, “Belrampur không thành vấn đề...
vâng, các khu vực khác thì cần làm thêm, nhưng ngài biết Hasmukh-ji rồi
đấy. Ông ấy không dành nhiều thời gian...”

Bittoo Mama bước xa khỏi chúng tôi. Parekh-ji cho ông lời khuyên về

cuộc bầu cử tuần sau.

Vào đêm muộn, những hình ảnh đầu tiên về các nghi can được phát đi.

Bốn thanh niên Hồi giáo đã tham gia học lái máy bay vài tháng trước.
Chúng đã dùng loại dao cắt giấy trong văn phòng để cướp máy bay, và gây
ra một trong những thảm họa nhân tạo kinh hoàng nhất thế giới. Một lão già
gầy đét tên là Bin Laden đã phát đi một video quay nghiệp dư, tự nhận đó là
ý tưởng của ông ta.

“Có chuyện gì thế?” Omi hỏi Mama khi ông nghe xong điện thoại.
“Hasmukh-ji nghĩ mọi chuyện là đương nhiên. Ông ta không đến các phố

thuộc khu vực cử tri của mình.”

“Parekh-ji không vui sao?” Omi nói.

“Ông ấy không bực cậu. Ông ấy cũng không lo lắng quá. Cuộc bầu cử bổ

sung này chỉ có hai ghế ở Gujarat. Cuộc bầu cử thực sự là sang năm kìa.”

“Mama, vậy là sang năm,” Omi nói và vỗ vào lưng Mama, “họ tộc ta sẽ

có một ông Nghị.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.