BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 209

“Bận gia sư,” tôi nói, chỉ vào phòng Vidya.
“Ồ, mày đến vì chuyện đó hả. Nó học cả vào ngày sinh nhật cơ đấy, thật

chăm chỉ.”

“Có người nghiêm túc với cuộc đời của mình...” bố Ish cằn nhằn trong khi

vẫn đọc báo.

Ish nhấn nút âm lượng trên điều khiển ti vi đến mức to nhất để phản đối.
“Mẹ nó đã biến nó thành quái vật,” bố Ish nói và bỏ vào phòng ngủ.

Tendulkar đánh bóng ghi bốn điểm, và quái vật vỗ tay.
“Đừng lo, bố tao không sao đâu,” Ish nói khi thấy vẻ mặt lo lắng của tôi.

“Này, bảo nó tao gửi lời chúc mừng nhé. Nó sẽ thích đấy. Sáng nay tao quên
mất.”

Ish vơ lấy cái bánh kẹp, nhét vào thật nhiều khoai tây chiên, rồi đổ lên

nước xốt. Nó cắn một miếng thật to. Bạn tôi đã tìm ra hạnh phúc của nó. Tôi
phải tìm hạnh phúc cho mình.

Tôi lên cầu thang, tim tôi dồn dập.
“Chúc mừng sinh nhật, Cô Gái Mười Tám,” tôi cất lời chào khi đóng cửa.
Em mặc chiếc áo kurti màu đỏ lóng lánh, và quần trắng. Lựa chọn quần

áo hơi diện quá, nhưng vào ngày sinh nhật thì thế cũng ổn, tôi nghĩ.

“Anh có biết mười tám là số duy nhất có giá trị lớn gấp hai lần tổng các

chữ số của nó không?” em nói.

Tôi lấy bánh ra và đặt lên bàn nhựa màu trắng.
“Bánh mua ở Ten cơ đấy! Có người sắp vào giới thượng lưu đây,” em

đùa.

“Em thích sôcôla mà. Họ làm loại bánh này ngon nhất.” Tôi mở hộp ra.

Em đứng dậy và đến cạnh tôi để xem bánh.

“Anh đã thay đổi kể từ khi chúng ta bắt đầu chuyện này.”
“Chuyện gì?” tôi trộm nhìn cặp mắt to của em.

“Chuyện này,” em nói và bước đến hôn tôi. Từ tháng trước, gần như buổi

học nào chúng tôi cũng hôn nhau, nên đấy không phải chuyện gì to tát. Đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.