BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 214

Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt, Govind, mày định làm gì đấy? Chạm vào

chấm da gà cô ấy à? Giọng nói trong tôi mạnh hơn.

“Em rất mừng vì chuyện này đã xảy ra. Anh có thế không?” em nói.

Tôi yên lặng.
“Nói gì đi chứ.”
“Anh nên về thôi.”

“Anh không thích ở đây à?”
“Đây ư? Em có thấy là chúng ta đang ở trên đầu bố mẹ và anh trai em

không?”

“Đừng có làm toáng lên,” em nói.

“Anh xin lỗi. Anh lo quá,” tôi nói.
“Đừng mà,” em nói và ôm tôi. Em cảm thấy cơ thể tôi run rẩy. “Anh có

sao không?”

Tôi không biết tại sao, nhưng mắt tôi ngấn nước. Có lẽ tôi thấy sợ. Có lẽ

vì chưa từng có ai ôm tôi như vậy, và hỏi tôi có ổn không. Có lẽ tôi không
bao giờ biết mình có thể cảm thấy như thế này. Có lẽ vì tôi đã phản bội bạn
thân nhất của mình. Thường tôi chả bao giờ khóc, nhưng có quá nhiều lý do
xảy ra một lúc, tôi không thể không khóc được.

“Này, em là con gái. Khóc là việc của em,” em nói.
Tôi nhìn vào đôi mắt ngấn ướt của em.
Tôi ngồi dậy mặc đồ vào. Chúng tôi ra ngoài khi ánh trăng chiếu lên sân

thượng. Tôi xem đồng hồ. Tôi đã kéo dài giờ học quá ba mươi phút.

“Em yêu anh,” em nói từ phía sau khi tôi mở cửa sân thượng.
“Chúc mừng sinh nhật em,” tôi nói và ra về.
“Này, mày lỡ phần hay nhất rồi. Chúng ta sẽ thắng trận này. Ở lại xem

đi,” Ish nói khi tôi xuống dưới nhà.

“Không, tao hơi mệt. Tao sẽ xem ở nhà,” tôi nói khi ra đến cửa chính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.