BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 251

“Con trâu này, giờ thì hết động đậy nhé,” hắn nói.
“L..L... lũ ngu. Thích đùa với lửa lắm hả?” Mama nói khi ông ta ngồi trên

bàn giám đốc. Ba chúng tôi bị gí vào tường. Ba gã còn cựa quậy được kia đã
dùng đinh ba giữ người chúng tôi.

Mama ngồi trên bàn giám đốc nhìn chúng tôi.
“Tao muốn lấy máu. Giao thằng bé đây, hoặc tao sẽ lấy máu chúng mày,”

Mama nói. Ông ta lấy bình đeo bên hông và nhấp một ngụm lớn whisky.

“Ở đây không có thằng bé nào cả,” Ish nói, “như các ông thấy.”

“Mày không đáng tin, tao biết rồi,” Mama nói. Ông ta ném cái bình không

về phía Ish. Cái bình trúng vào ngực nó.

“Tìm đi,” Mama nói.
Mấy gã tập tễnh rời phòng.

“Không có ai đây cả,” bọn họ hét lên khi đi hết các phòng trong ngân

hàng. Giọng họ có vẻ đau đớn. Điều gì đó mách bảo tôi họ đã chán nản.

Mama lại gần Ish. Ông ta túm tóc nó giật mạnh.
“Thằng khốn này, khai mau,” Mama nói.

“Nó không ở đây,” Ish nói.
“Tao sẽ...” Mama nói dở thì bị tiếng điện thoại ngắt lời.
Điện thoại không phải của tôi hay Omi. Tiếng chuông cũng không phải từ

Mama.

Mama lần theo tiếng chuông. Nó phát ra từ bàn giám đốc. Mama đến chỗ

bức tường sau bàn. Ở đấy có kho an toàn. Âm thanh phát ra từ trong.

“Mở cái này,” Mama nói, tay chỉ chiếc khóa hình bánh lái.
Chúng tôi yên lặng. Điện thoại của Ish lại đổ chuông. Tôi đoán là Vidya

đã gọi cho anh trai để giải thích.

“Tao bảo mở ra,” Mama nói.
“Đây là kho an toàn của ngân hàng. Chúng tôi không có chìa khóa,” tôi

nói. Tôi muốn làm phần việc của mình để giúp Ish. Tôi muốn làm bất cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.